Cô đứng trên sân ga, từ xa lặng lẽ nhìn thấy Văn Cường và Văn Lương, hai cha con bị trói gô, áp giải lên tàu hỏa. Cả người họ đầy những vết bầm tím như vừa bị đánh, ngay cả hành lý cũng chẳng có lấy một món.
Bọn họ bị nhóm thanh niên trí thức cưỡng chế tống lên tàu, đến nỗi không kịp nói một lời cuối cùng.
Bà nội Văn ở phía sau khóc trời than đất. Lưu Phân bế theo đứa nhỏ, dắt Văn Đống đến đưa tiễn bọn họ.
Văn Thanh liếc mắt nhìn Văn Đống, xác định quần áo nó tươm tất, người cũng sạch sẽ. Xem ra, Lưu Phân tuy đối xử với chồng không ra gì, nhưng với con cái thì trước sau như một, vẫn chu toàn. Văn Đống sống bên cạnh bà ta, có lẽ còn tốt hơn nhiều so với ở nhà họ Văn.
Hiện tại bản thân cô vẫn chưa lập gia đình, nếu mang theo Văn Đống thì đúng là không tiện chút nào. Giao cho Lưu Phân nuôi cũng là lựa chọn không tồi, ít nhất còn có chút ổn định.
Huống chi giờ nhà họ Văn chỉ còn lại một mình bà Văn già yếu.
Chờ khi Văn Lương và Văn Cường lên tàu rời đi, Lưu Phân cũng chuẩn bị rời khỏi nhà ga.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT