Văn Thanh ra đường thì quấn mình như cái bánh chưng, sáng dậy còn phải đấu tranh tư tưởng mất mấy phút mới lết ra khỏi giường nổi.
Lũ trẻ chẳng đứa nào muốn ra ngoài chơi trong thời tiết này, nên cô phải lục tung cả không gian tìm được vài món đồ chơi từ thời hiện đại cho tụi nhỏ giải trí trong nhà. Cũng may Văn Đống chơi được với Diệu Diệu, hai đứa tự chơi với nhau nên cô cũng đỡ lo.
Vệ Thục Trân có chút nghi ngờ, không biết Tết Âm Lịch năm nay Vệ Hạo có kịp về nhà hay không. Còn chưa đến giao thừa mà không thấy tin tức gì, lòng bà cứ bồn chồn.
Cũng may vào đúng ngày cuối năm, Vệ Hạo rốt cuộc cũng về đến nơi. Lại còn dắt theo ba “lão đại”: Vệ Hồng Kỳ, giáo sư Thích và Quách Thông.
Lần hành động này gần như làm chấn động cả nước, vì phạm vi liên quan bao trùm lên nhiều tỉnh thành. Nhóm người kia ngoài việc lén lút gây án, còn cấu kết với bọn buôn người địa phương, tham gia vào cả việc buôn bán dân cư.
Số người liên quan cực kỳ đông. Ở các thành phố lớn, bọn chúng còn tổ chức trộm cắp theo nhóm. Mấy đứa nhỏ bị bắt khi đang trộm tiền cũng chẳng mấy ai chịu dẫn lên đồn công an. Cùng lắm người ta chỉ lấy lại đồ, rồi thả cho đi.
Dù sao phần lớn mọi người cũng không nỡ làm khó trẻ con. Huống hồ bọn trẻ đều được dạy mấy chiêu “ăn vạ” đánh vào lòng trắc ẩn. Ví dụ như: “Con mấy ngày không được ăn cơm, đói quá nên mới phải trộm tiền để mua bánh”, hay “Cha mẹ không cần con nữa, ông bà nội cũng không nuôi nổi”. Đại khái là mấy câu chuyện đáng thương như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT