Vụ án vẫn đang trong quá trình điều tra. Vệ Hạo dặn Văn Thanh tạm thời đừng thông báo cho người nhà Văn Đống, để tránh đánh rắn động cỏ. Rất có thể đằng sau còn nhiều nạn nhân khác bị lừa bán. Nhất là mấy kẻ kia chắc chắn là dân bản xứ, nếu không thì làm sao rành đường sá như vậy, còn biết chọn đúng lúc, đúng chỗ mà ra tay? Lừa bán được cả đứa trẻ lớn như Văn Đống, không phải ai cũng dám và biết làm.
Văn Đống thì vẫn dễ chăm, có điều phiền toái là cô bé đi cùng. Ngay đêm đầu tiên về đây, con bé đã phát sốt. Vì không chịu rời Văn Đống nửa bước, Tôn Khiết đành sắp xếp để hai đứa ở lại tầng ba phòng Văn Thanh, ngủ cùng một giường.
Đến nửa đêm, Văn Thanh vì lo lắng không yên nên dậy xem thử. Cô bé đúng là đã sốt cao, thậm chí cả Văn Đống cũng có vẻ không khỏe. May mắn thay, Văn Thanh và Tôn Khiết đều từng làm ngành y, mấy chuyện thế này không làm khó được họ.
Lo rằng Văn Đống đang cảm lạnh mà còn bị mất ngủ, Văn Thanh đành ôm luôn cô bé phát sốt lên giường mình ngủ để tiện chăm sóc.
Sau một đêm được Văn Thanh chăm sóc, cô bé kia cuối cùng cũng hạ sốt. Văn Đống thì có vẻ bị cảm lạnh, nằm vật ra giường, trông hai đứa nhỏ đều ủ rũ như cây thiếu nắng.
Văn Thanh còn phải đi làm, Tôn Khiết cũng vậy. Trong nhà giờ chỉ còn mỗi cô bảo mẫu phải lo cho ba đứa nhóc, nghĩ đến thôi cũng đủ thấy không yên tâm. Nhưng bảo mẫu lại phẩy tay đầy tự tin:
“Bây giờ nhà ai chả có vài đứa con nít? Mấy người cứ đi làm, tôi lo được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play