Chưa kịp thở ra hơi anh đã phải lập tức theo đội phá án xuất phát.
Văn Đống sau đó được đưa về nhà họ Vệ. Ngoài cậu ra, còn có một bé gái chỉ khoảng năm tuổi được cứu cùng lúc. Văn Đống đồng ý quay lại hang ổ phần lớn cũng là vì cô bé này.
Con bé được đưa tới mấy ngày trước, không nhớ gì về người thân, suốt ngày chỉ biết khóc. Văn Đống sợ nó bị bọn kia đánh, nên luôn dỗ dành, chăm sóc nó từng chút một.
Cô bé được cứu ra ngoài vẫn cứ bám lấy Văn Đống không chịu buông tay. Vì tạm thời không thể quay về nhà ngay, Văn Đống đành đưa cô bé đến chỗ của Văn Thanh. Cô bé không chịu rời cậu nửa bước, thế là hai đứa cùng nhau theo về.
Vệ Hạo gọi điện cho Văn Thanh báo trước việc này, còn dặn cô cố gắng chờ anh về. Văn Thanh nghe xong có chút thắc mắc: sao mình phải chờ anh ấy trở lại?
Nhưng trước mắt, việc quan trọng hơn là phải dỗ hai đứa trẻ đang khóc sướt mướt cho ra hồn cái đã. May là trong nhà vẫn còn Tôn Khiết và cô bảo mẫu cùng giúp một tay. Tôn Khiết đưa cô bé vào tắm rửa, gội đầu, thay quần áo, lúc dắt ra thì mắt đỏ hoe vì xúc động. Trên người đứa nhỏ toàn là vết bầm tím, chẳng chỗ nào lành lặn. Bảo mẫu cũng vừa giúp Văn Đống thay đồ vừa thở dài: “Trên người cậu bé đúng là không còn nổi một miếng thịt lành.”
Công an đã khám nghiệm sơ bộ các vết thương. Mấy tên buôn người muốn ép lũ nhỏ ngoan ngoãn nghe lời thì đương nhiên chẳng có chuyện nương tay. Dù đã chuẩn bị tâm lý trước, Văn Thanh vẫn không tránh khỏi xót xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play