Văn Đống vừa lên xe, liếc thấy Văn Thanh vẫn còn đứng ở cổng Cục Công An, ánh mắt cậu thoáng chút sợ hãi. Dù Vệ Hạo không phải người tinh tế lắm cũng nhận ra cậu vẫn còn run. Anh không nói gì, chỉ nhẹ nhàng kéo cậu vào lòng, vỗ vai trấn an, lại một lần nữa hứa chắc như đinh đóng cột: “Anh nhất định sẽ đưa em bình an trở về với Văn Thanh!”
Còn ở nhà, Vệ Thục Trân cũng chưa ngủ. Mãi đến khi thấy Văn Thanh ôm mặt đầy tâm sự bước vào cửa, bà mới thở phào nhẹ nhõm. Vệ Hạo gọi điện về kể qua loa, không nói rõ đầu đuôi. Văn Thanh thì bị Văn Đống làm cho một phen rối bời, kế hoạch ban đầu cũng phá sản.
Vệ Thục Trân thấy thế không khỏi lo lắng, vội kéo cô vào phòng bôi thuốc, vừa chăm sóc vừa hỏi cho ra chuyện tối nay rốt cuộc đã xảy ra gì.
Cùng lúc đó, Vệ Hạo và Văn Đống đã quay lại rạp chiếu phim. Tính từ lúc rời đi đến lúc quay lại cũng chỉ khoảng hơn một tiếng.
Theo như kế hoạch giữa Văn Đống và nhóm trộm cướp, đúng vào lúc bộ phim kết thúc, chúng sẽ quay lại đón cậu. Vì cửa rạp phim ngoài giờ vào và ra thì cũng chẳng có mấy người qua lại, đúng là thời cơ lý tưởng.
Không bao lâu sau, Văn Đống liền nhìn thấy hai tên trong nhóm kia tới đón mình. Cậu giao lại túi xách của Văn Thanh cho chúng đó là chứng cứ.
Hai gã kia thấy đồ thì vui ra mặt, vội dẫn Văn Đống quay về hang ổ. Vệ Hạo lúc này đã dẫn người âm thầm bám theo phía sau, chuẩn bị ập vào nơi ẩn náu của bọn chúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT