Ông nội tôi còn biết em trở về thủ đô để tham gia hội diễn Quốc khánh, còn dặn tôi phải tiếp đãi em cho đàng hoàng đấy!”
Văn Thanh nghe vậy thì bật cười, ngẩng đầu nhìn anh cười nói:
“Trước khi tôi về đây có gửi ít đồ cho bọn họ. Lúc gọi điện thoại qua chỗ chú Vương, ai cũng bảo đang rất ổn, sống tốt lắm, bảo tôi không cần lo lắng. Kết quả là không ai định quay lại thủ đô xem tôi biểu diễn cả. Còn dặn tôi phải tranh thủ ở thủ đô dưỡng béo một chút, Tết về để xem tôi có bị gầy đi không!”
Nghe vậy, Vệ Hạo theo bản năng đánh giá cô từ trên xuống dưới một lượt. Anh cười nhẹ, gật gù ra vẻ nghiêm túc nhận xét:
“Không thể không nói, mấy tháng không gặp, em đúng là có mập hơn một tí đấy. Nhưng mà như vậy mới giống một cô gái lớn chứ! Còn gầy như trước thì ai mà yên tâm được?”
Văn Thanh vừa nghe xong thì hơi nhíu mày, giọng bất đắc dĩ:
“Tôi đã trưởng thành rồi, chẳng lẽ không phải là cô gái lớn à? Sao trong mắt mọi người, tôi mãi vẫn là một đứa trẻ thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play