“Tầng ba Vệ Hạo chỉ ở một phòng, còn hai phòng kia vẫn chưa có ai ở. Người giúp việc dọn dẹp hàng ngày, cháu cứ ở tạm trên đó. Có giường có chăn sẵn, mấy hôm trước trời nắng, cô còn bảo đem chăn bông ra giặt sạch và phơi khô đấy.
Mấy ngày nay giúp cô trông chừng thằng bé này một chút, nhất là chuyện ăn uống cũng phải để tâm một chút. Người giúp việc hôm qua xin nghỉ về quê, cô cũng không ngờ Vệ Hạo lại bị thương. Nhà cô ấy đúng là có việc, giờ kêu về cũng không tiện. Cháu giúp nấu mấy bữa cơm được không?
Vốn cô định tới căng-tin mua đồ ăn sẵn, mà bác sĩ dặn là không nên ăn đồ có nước tương, hành, gừng, tỏi. Cháu để ý giùm nhé! Nếu thấy phiền quá, cô lại nghĩ cách khác, hoặc hỏi mượn người quen tới nấu. Mà nói mới nhớ, thằng này sao không chịu lấy vợ chứ!”
Văn Thanh thật ra cũng không để bụng. Những ngày qua sống chung với Vệ Thục Trân, cô đã hiểu tính bà ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ, hấp tấp, thích ra lệnh người khác làm việc mà không cảm thấy bản thân có hơi áp đặt.
Cho nên cô chẳng hề do dự nói:
“Cháu cũng không bận gì, để cháu nấu luôn cũng được! Người giúp việc thì khó mượn lắm, lỡ như gặp người không để tâm thì phiền.”
Nghe Văn Thanh đồng ý, Vệ Thục Trân quay sang nói với Vệ Hạo, đơn giản chỉ là thúc giục chuyện cưới hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT