“Tôi cảm thấy Kinh Thành dạo này không yên ổn cho lắm, chi bằng ra ngoài tránh một thời gian, đồng thời nghỉ ngơi điều dưỡng thân thể cho đàng hoàng. Vả lại, việc vận động quan hệ để điều chuyển Văn Thanh cũng đâu phải chuyện ngày một ngày hai."
Vệ Hạo gật đầu tán thành:
"Đúng vậy! Nếu chỉ cần tìm một bảo mẫu, thì còn tạm được. Nhưng nếu lôi Văn Thanh về đây làm bảo mẫu, tương lai cô ấy muốn tiến thân trong bệnh viện sẽ khó khăn lắm. Huống hồ, điều cô ấy vào bệnh viện cũng không dễ đâu.
Người ta chỉ có bằng hộ sĩ nông thôn, ông tưởng dễ dàng điều lên bệnh viện lớn ở Kinh Thành làm bác sĩ sao? Ông nghĩ bệnh viện này là do cháu mở, hay là do ông mở vậy?"
Giáo sư Thích tức giận, chỉ tay thẳng vào Vệ Hạo, quát:
"Cứ cái gì cũng không được, không được! Hôm nay cậu ăn phải pháo hay sao mà cứ nhè đúng tôi mà đối nghịch?"
Vệ Hạo cười hì hì, nhún vai đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play