Ngày hôm sau, lúc ông Vệ từ từ hồi tỉnh, trông thấy Vệ Hạo đứng cạnh, ông ấy còn ngờ ngợ cứ như mình đang mơ giữa ban ngày.
Sự thật chứng minh rằng, tay nghề y thuật mèo ba chân của Văn Thanh cộng thêm nước giếng trong không gian kia quả thực lợi hại đến mức khiến người ta há hốc mồm.
Ít nhất, chỉ sau một vòng thăm khám, Vệ Hồng Kỳ đã có thể xuống giường tự đi lại. Thêm một vòng “dạo chơi” nữa trong bệnh viện, cuối cùng ông cũng không nhịn được, um sùm đòi xuất viện bằng được.
Giáo sư Thích và Trương Nghị dẫn theo cả một đội ngũ bác sĩ bệnh viện đến hội chẩn.
Sau khi xác định tình trạng sức khỏe đã ổn, bọn họ đồng loạt gật đầu cho phép Vệ Hồng Kỳ xuất viện về nhà tĩnh dưỡng. Đối với ông lão, bệnh viện chẳng khác gì phòng giam, vừa nghe tin có thể về nhà, lập tức chân trước đá chân sau mà chạy.
Trong thời gian đó, Vệ Hạo cũng tranh thủ đưa hết người trong nhà đi kiểm tra một lượt, sàng lọc thẩm tra kỹ càng. Cuối cùng, anh sắp xếp cho ông nội sống một mình ở Kinh Thành.
Kết quả kiểm tra lại cho thấy, ngay cả bảo mẫu đã làm việc trong nhà nhiều năm cũng không đáng tin cho lắm. Điều này khiến Vệ Hạo tức đến nghẹn họng, ba người bèn ngồi vật ra sô pha, thảo luận xem giờ phải làm sao mới ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT