“Sư phụ ơi, thầy đào đâu ra một tiểu sư muội thần kỳ như vậy thế? Cô ấy làm thí nghiệm cứ như nước chảy mây trôi, mượt mà trơn tru, một chút cũng không cần em phải nhúng tay! Thầy dạy kiểu gì mà dạy đỉnh thế? Cô ấy còn nhỏ xíu thôi mà!”
Thích giáo sư vốn dĩ đã mệt đến độ choáng váng, bị Trương Nghị kích động lắc lắc như vậy, càng thấy phiền. Ông nhíu mày, khàn giọng nói:
“Cô bé đó đâu phải học trò của tôi, là học gia truyền đấy. Nghe nói theo ông ngoại học từ nhỏ, mà ông ngoại cô bé đã qua đời mấy năm rồi.
Về phần ông ngoại cô ấy làm sao lại có tay nghề thần sầu đến thế, hỏi cô bé cũng không rõ đâu. Trung y bây giờ bị lạnh nhạt, cô bé lại còn nhỏ, đâu dám khoe khoang bản lĩnh ra ngoài.
Đừng lải nhải nữa, đầu óc tôi đang quay cuồng đây! Sau này những chuyện thế này phiền các cậu phải giữ kín cho tôi, đừng có nói ra ngoài.
Cậu vào giúp đỡ cô bé thêm chút nữa đi. Đợi thuốc giải độc điều chế xong, thì công lao chia đôi, một nửa cho cô bé, một nửa cho chúng ta.
Nhớ kỹ, tuyệt đối đừng làm ầm ĩ, hiện tại mấy tay nghề kiểu này đâu có được hoan nghênh. Chúng ta không muốn vì chuyện này mà đẩy cô bé vào hoàn cảnh nguy hiểm đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play