Thành ra, mỗi cuối tuần Văn Thanh cũng chỉ cần đến bệnh viện làm ba ngày. Thời gian còn lại cô đều ở nhà nấu nướng, chế biến các món ngon rồi phần lớn cất vào không gian dự trữ để dùng dần.
Dù sao thì chỗ đồ ăn mà cô mang theo từ thời hiện đại cũng sắp dùng hết. Mà đa phần chỗ đó chỉ là cơm trắng với thức ăn đơn giản, nên mỗi lần ăn, cô đều phải ráng tiết chế. Ở cái nơi này, có ai dễ dàng được ăn vài bữa cơm trắng đâu chứ!
Còn cái giường sưởi này – tuy tiện nghi thật đấy – nhưng dùng lâu cũng khiến da bị khô, mất nước, mất cân bằng.
Văn Thanh rảnh rỗi liền vào không gian hái ít hoa cỏ mang ra, kiên nhẫn chế thành mặt nạ, tinh chất dưỡng da, nước hoa hồng v.v... Dù sống trong hoàn cảnh kham khổ, thì con gái vẫn phải biết làm đẹp.
Không có điều kiện thì phải biết tạo điều kiện! Chuyện chăm sóc sắc đẹp là sự nghiệp cả đời của phụ nữ!
Lần đầu tiên khi tuyết lớn bắt đầu rơi trắng xóa, Vệ Hạo dẫn theo Trần Cường đến ký túc xá tập thể tìm Văn Thanh.
Khi ấy cô đang bận rộn làm sủi cảo, vốn định chừa lại một phần để cho vào không gian dự trữ, thế mà kết quả cuối cùng là toàn bộ thành quả khó nhọc của cô đều chui hết vào bụng của Vệ Hạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play