Về tới nơi, lại mượn lý do bệnh viện thiếu bác sĩ giỏi, liền “nhét” ông vào làm việc tại bệnh viện.
So với các chuyên gia như Chu Kỳ bị đưa về nông thôn, thì giáo sư Thích quả là “thoát khổ”. Ông vốn dĩ không có con cái, nên cũng chẳng có người nhà nào bị vạ lây.
Giáo sư Thích chẳng những giỏi y thuật mà còn hay lên mặt dạy đời. Phần lớn bác sĩ trong bệnh viện đều là học trò của ông, hoặc là học trò của học trò, hoặc... học trò của học trò của học trò. Tóm lại, vị giáo sư này chẳng những có tiếng tăm lẫy lừng mà còn có địa vị khá cao trong bệnh viện.
Trong bệnh viện này, có không ít người dành cho giáo sư Thích một sự kính trọng đặc biệt. Đừng thấy ông thường hay mắng học trò, lại hay nói mấy câu châm chọc khó nghe, thật ra thì, ông ấy là người đã truyền dạy rất nhiều kiến thức quý báu cho họ.
Bác sĩ ở đây, dù nhiều hay ít, phần lớn đều từng nghe giảng bài của ông, từng được ông hướng dẫn tận tình. Bởi vậy nên ở bệnh viện này, giáo sư Thích được xem là bậc thầy có uy tín và vị thế rất cao, lời ông nói ra chẳng khác nào lời vàng tiếng ngọc.
Văn Thanh đến từ một thời đại hoàn toàn khác trong tương lai, nơi mà cả y học phương Đông lẫn phương Tây đều đã phát triển vượt bậc.
Những khi cô cùng giáo sư Thích bàn về các vấn đề chuyên môn, dù đã cố gắng hết sức để che giấu sự hiểu biết của mình, thì trong một vài thời điểm, cô vẫn khiến ông phải ngạc nhiên đến mức sáng rực cả đôi mắt vì bất ngờ và thích thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT