Huống hồ nhà họ Khương nuôi lớn Khương Chi Tử, tất cả những gì họ cung cấp nuôi dưỡng Khương Chi Tử cũng vì muốn hút máu cô ta, thế nhưng lời Bạch Hương Chi nói ra lại lẫm liệt, đại nghĩa như thế. Sau khi Khương Chi Tử làm ra chuyện xấu hổ, chẳng phải người nhà họ Khương còn bỏ đá xuống giếng, đi khắp nơi bêu rếu cô ta sao?
Ơn nuôi dưỡng sao? Thế nhưng người mà nhà họ Khương nuôi dưỡng cũng đâu phải Khương Chi cô, mà Khương Chi Tử cũng đã trả giá đắt cho việc mình đã làm từ lâu rồi, dựa vào đâu còn muốn để cô phải chùi mông thay cô ta?
Vốn dĩ Bạch Hương Chi còn đang lẳng lặng rơi lệ, trong lòng đau đớn, thương cảm cùng cực nhưng vừa nghe thấy Khương Chi nói lời này, biểu cảm trên mặt bà ta đã cứng đờ. Bạch Hương Chi chậm chạp ngẩng đầu nhìn về phía Khương Chi nhưng đối diện với bà ta là ánh mắt châm biếm, lòng dạ bà ta cũng lập tức cứng rắn hơn.
Bà ta đưa tay lau nước mắt, giọng nói lạnh lùng: “Cô muốn phủi sạch mối quan hệ với chúng tôi cũng được thôi, cầm một ngàn ra đây là được. Xem như cô trả nợ ân tình trước kia chúng tôi nuôi cô đi học, sau này chúng ta không còn quan hệ gì nữa, cô có đồng ý không?”
Trái tim Bạch Hương Chi đã giá lạnh rồi, bà ta hiểu được đứa con gái này đã không còn là Khương Chi Tử ích kỷ, yếu ớt trước kia nữa rồi.
Khương Chi Tử đã thay đổi, tuy bà ta không biết nguyên nhân của sự thay đổi này là gì nhưng sự thay đổi này khiến lòng bà ta lạnh lẽo. Nếu Khương Chi Tử đã không thèm để ý đến một chút tình nghĩa nào thì bà ta cũng không cần thiết giữ lại tình cảm mẹ con gì đó.
Dù sao cũng đâu phải con ruột do bà ta sinh ra, tiền kiếm được cũng sẽ để nhà mẹ ruột tiêu xài mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT