Con ngươi màu đen nhánh trong đôi mắt hạnh xinh đẹp của cô như toát ra sự chán ghét.
Cô không nói gì thêm nữa, chỉ nắm tay Thi Liên Chu, quay người muốn rời đi.
Nhưng lúc này, Bạch Hương Chi vẫn luôn vô tình hay cố ý tránh ánh mắt Khương Chi đột nhiên bước lên, nghiêm nghị nói: “Dừng lại!”
Bước chân của Khương Chi cũng dừng lại, vẻ mặt không có gì thay đổi, quay đầu nhìn Bạch Hương Chi. Khương Chi cũng không phải ghi nhớ ân tình gì, mà cô chỉ nghĩ đến ngày đầu tiên mình xuyên đến đây, nắm cơm mà Tiểu Qua cầm về chính là bà ấy đã cho.
Cũng chính vì điều này mà Khương Chi vẫn còn kiên nhẫn với Bạch Hương Chi.
Mặc dù vì một nắm cơm đó nên đã xảy ra một trận đánh nhưng Khương Chi tin tưởng khi Bạch Hương Chi cho Tiểu Qua nắm cơm đó, bà ta cũng không có ý đồ xấu xa gì.
Bạch Hương Chi vốn dĩ đã cố gắng để gương mặt mình trở nên nghiêm nghị nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Khương Chi và Thi Liên Chu, trong chớp mắt bà ta không khác gì quả bóng bị xì hơi. Thế nhưng nghĩ đến những lời con gái út Khương Đinh Hương vừa nói, bà ta lấy lại tinh thần, siết chặt tay, gom hết dũng cảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT