Nếu bản thân anh gặp phải loại chuyện thế này, Thi Liên Chu đã dùng thủ đoạn sấm rền gió cuốn mà giải quyết nhanh gọn rồi, làm gì còn để mấy người này có cơ hội chỉ chỏ nói này nói kia?
Khương Chi thu hồi lại nụ cười, cô nghiêm mặt nhìn về phía Bạch Hương Chi: “Bà còn vấn đề gì không? Nếu không thì chúng tôi phải đi trước đây.”
Bạch Hương Chi siết chặt tờ mười đồng trong tay mình, mặt mũi bà ta đã tái mét.
Môi bà tay run rẩy kịch liệt, một câu cũng không thể nói nên lời.
Khương Quế Hoa chớp mắt, cô ta vừa muốn mở miệng nói gì đó thì ánh mắt lạnh lẽo của Khương Chi đã liếc đến, ánh mắt đó khiến đầu Khương Quế Hoa đổ đầy mồ hôi lạnh, cô ta vội vàng né tránh ánh mắt đi mà không dám đối diện với Khương Chi nữa.
Khương Chi cũng hài lòng gật đầu, lần này xem như thuận lợi rời khỏi đây.
Cặp lông mày của Thi Liên Chu đã cau chặt lại, anh nhìn Khương Chi: “Để anh xử lý!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play