Mắt phượng của Thi Liên Chu híp lại, anh nhìn theo ánh đèn ở phía xa, lạnh lùng cười một tiếng: “Lòng dạ hẹp hòi.”
Khương Chi im lặng nhìn anh mà không nói chuyện.
Lúc hai người về đến nơi thì dì Lý đã thu dọn bàn ăn xong xuôi, chuẩn bị cho mấy đứa bé rửa mặt đi ngủ.
Khương Chi cũng không quấy rầy, cô dời một chiếc bàn nhỏ đến gần gốc cây, nhờ vào ánh sáng của vầng trăng mà uống trà với Thi Liên Chu, chủ đề nói chuyện của hai người họ đều là một số tình tiết và kịch bản của phim ảnh.
Nếu Thi Ninh Chu nhìn thấy Khương Chi có thể trò chuyện hăng say với Thi Liên Chu thế này, chắc chắn anh ấy sẽ thốt lên một câu: Thấy sắc quên anh trai.
Bóng đêm dần dày hơn, trà cũng đã thay ba ấm, dì Lý đã dỗ mấy đứa bé ngủ say, trong nhà tối đen như mực, thỉnh thoảng trong bụi cỏ có tiếng dế mèn gọi nhau, ánh sáng của vầng trăng vẫn quanh quẩn, cuộc sống bình yên chính là như thế này.
“Ngủ thôi!” Khương Chi nhìn đồng hồ, ngày mai cô muốn quay về thôn Khương Gia một chuyến, phải hoàn thành thủ tục thầu núi Chi Tử, đồng thời phải kiểm tra tiến độ xây nhà của cô thế nào rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT