Cô thật sự không có cách nào để ăn ngay nói thật nên chỉ có thể đổi sang cách khác.
Đúng là cô đã trải qua một số chuyện mập mờ kia ở trong mơ, điều này không gây trở ngại cho cô lấy nó làm cơ sở, dù sao thì hai người bọn họ cũng đã trải qua một số tìm hiểu nghiên cứu sâu sắc từ trong ra ngoài, cũng không có gì đáng xấu hổ.
Thi Liên Chu khẽ cười một tiếng, giọng nói giống như mang ý nghĩa sâu xa: “Đúng không?”
Anh cũng không nói bản thân mình đã tin tưởng vào lời nói của cô chưa nhưng xem ra anh đã tin vào lý do thoái thác này của cô.
“Lần đầu tiên nhìn thấy anh, em sợ anh. Vì sao?” Giọng nói của Thi Liên Chu rất trầm, sắc bén mà chậm rãi, đôi mắt hẹp dài như có điều suy nghĩ. Đây chính là điều mà anh nghĩ hoài vẫn không hiểu ra.
Khương Chi nghẹn họng. Ngay sau đó cô hùng hồn nói: “Trước đó em cho rằng anh là người chết rồi nên đột nhiên nhìn thấy anh như vậy, tất nhiên phải hoảng sợ chứ sao?”
Trong sách, lúc Khương Chi Tử nhìn thấy Thi Liên Chu, cô ta cũng suýt nữa đã xem anh là người chết, vì vậy lời này của cô cũng không tính là nói dối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT