Trang phục của hắn ta không khác gì so với lần gặp trước ở Triệu phủ, chỉ có điều lần này hắn ta trông hồng hào, khuôn mặt tươi sáng, thần thái phấn chấn. Hình ảnh này hoàn toàn trái ngược với hình ảnh một công tử Triệu Lăng Vân gầy gò, da dẻ vàng vọt, như bị hút cạn sinh khí trong Triệu phủ.
Không những thế, giống như những người khác trên con phố này, hắn ta cũng đang ôm một cô gái xinh đẹp trong lòng, nói chuyện cười đùa vui vẻ.
Cảnh Chiêu đứng im, nhìn Triệu Lăng Vân đi ngang qua mình.
Nàng quay đầu nhìn theo bóng dáng hắn ta đang rời đi, vừa định bước theo để xem xét kỹ hơn thì bất ngờ một bóng người xuất hiện phía trước. Người mặc áo trắng, tóc trắng, chẳng phải Tạ Trường Uẩn thì còn ai?
Cảnh Chiêu mỉm cười, lập tức chạy tới, ngẩng đầu nhìn người trước mặt: “Đạo trưởng, vừa vào trong không thấy chàng, ta còn tưởng chàng mất tích rồi.”
Tạ Trường Uẩn đưa tay xoa nhẹ mặt nàng, tay còn lại cầm một xiên kẹo hồ lô đỏ rực, giọng nói dịu dàng: “Ta đi mua cái này, nghĩ rằng nàng sẽ thích.”
"Kẹo hồ lô?" Thấy xiên kẹo, Cảnh Chiêu thoáng ngạc nhiên, đưa tay nhận lấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play