Nàng khẽ rời khỏi vòng tay hắn, ngẩng đầu nói: “Chàng chưa gọi ta thì ta đã biết hắn là giả rồi.”
Tạ Trường Uẩn cúi mắt, nhìn chằm chằm vào mặt nàng, ánh mắt có chút lạnh lùng: “Vậy sao nàng còn để hắn chạm vào mình?”
“Ta chỉ muốn nếm thử kẹo hồ lô thôi mà...” Có lẽ vì chột dạ, giọng Cảnh Chiêu hơi nhỏ lại.
Tạ Trường Uẩn không biết nói gì, dừng lại một lúc, rồi vẫn cảm thấy việc chính quan trọng hơn nên không tranh luận tiếp với nàng, quay sang nói: “Nơi này có lẽ chính là thành mộng do Hòe Thụ Yêu tạo ra.”
“Thành mộng?”
“Ừ, được dệt nên từ vô số giấc mơ, các giấc mơ cơ bản giống nhau nhưng lại không giao thoa. Nếu ta đoán không nhầm, những người bị lạc vào giấc mơ này có lẽ đã cầu nguyện một điều ước nào đó với Hòe Thụ Yêu. Vì không thể thực hiện điều ước đó trong thế giới thực, nó đã tạo ra giấc mơ để biến điều ước thành hiện thực, từ đó thu thập linh lực.” Tạ Trường Uẩn chỉ cần đi dạo quanh khu chợ một lúc đã nắm bắt được tình hình cơ bản nơi đây.
“Chẳng trách khi nãy ta nói chuyện với họ, không ai phản ứng gì.” Cảnh Chiêu nghe xong mới bừng tỉnh: “Họ không nghe thấy chúng ta nói gì, vậy làm sao để đánh thức họ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT