Cảnh Chiêu hỏi: “Vậy chỉ cần tìm ngọc bài của họ và lấy xuống là ổn phải không?”
Tạ Trường Uẩn lắc đầu: “Ngọc bài là cầu nối, cũng là cánh cửa. Phương Định Sơn thì dễ xử lý, lấy ngọc bài xuống sẽ không ảnh hưởng gì nhiều đến hắn ta. Nhưng những người khác thì không, nếu ngọc bài của họ bị lấy xuống, có khả năng họ sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.”
Điều quan trọng nhất bây giờ là phải làm rõ chuyện gì đã xảy ra với những người đang ngủ mê, và mục đích thực sự của cây hòe yêu này là gì.
Lúc này, những người đã cầu nguyện và ném ngọc bài dần rời khỏi khu vực quanh cây hòe, rất nhanh sau đó chỉ còn lại Tạ Trường Uẩn và Cảnh Chiêu.
Tạ Trường Uẩn rút ra cây nhuyễn cốt tán từ sau lưng. Những nan ô được bung ra, xoay tròn và lơ lửng giữa không trung, rải xuống một lớp ánh sáng vàng nhạt xung quanh.
Ánh mắt của Cảnh Chiêu dừng lại trên chiếc ô, nhuyễn cốt tán rất lợi hại trong việc nhận biết yêu khí và kết giới, nhưng phong ấn trên nó đang ngày càng suy yếu. Khi phong ấn bị phá hỏng hoàn toàn, chiếc ô này cũng sẽ không còn tồn tại nữa.
Chỉ trong chớp mắt, Tạ Trường Uẩn đã tìm ra sơ hở của cây hòe cổ thụ, hắn cúi đầu nhìn người bên cạnh, vừa định nói gì đó thì Cảnh Chiêu đã chủ động nắm lấy tay hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play