Nghe được câu trả lời này, Lâm Tu cảm thấy yên tâm hơn. Lúc này, anh mới có tâm trạng tiếp tục quan sát cô gái người cá trong lòng mình.
Trưởng thành... Ánh mắt anh dừng lại trên chiếc đuôi cá đẹp đẽ của cô, ừm, dường như cái đuôi đã dài ra và lấp lánh hơn trước.
Lâm Tu dùng bàn tay lớn gần như ôm trọn lấy eo thon của Cảnh Chiêu, nhẹ nhàng xoa xoa và hỏi: “Anh nhớ em từng nói, người cá khi trưởng thành có phải đuôi sẽ biến thành chân không?”
Câu này Cảnh Chiêu thật sự đã nói, và nó cũng là sự thật.
Cô gật đầu, ngoảnh lại nhìn cái đuôi đang ngâm trong nước của mình. Đuôi cô vô thức vẫy nhẹ trên mặt nước, đôi môi hồng khẽ chu lên, trong đôi mắt long lanh như có nét tủi thân: “Sau khi trưởng thành đuôi có thể biến thành chân, nhưng em... không kiểm soát được, và cũng không thể đi được.”
Tức là có thể biến được rồi.
Ánh mắt Lâm Tu khẽ lóe lên, yết hầu bất giác chuyển động. Anh hơi nâng người lên, giọng nói nhẹ nhàng, đầy dụ dỗ: “Biến cho anh xem một chút được không? Anh muốn nhìn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT