Lâm Tu khẽ dời ánh mắt, hít sâu một hơi. Anh vốn thích chiếc đuôi cá của cô, không ngờ khi đuôi biến thành chân, sức ảnh hưởng của nó đến anh còn lớn hơn nhiều.
Anh là một người đàn ông bình thường, nhưng nếu cứ tiếp tục thế này, anh sẽ không còn bình thường nữa.
Anh quay đi, nhấc điện thoại bàn cạnh đó. Nhớ lại cảm giác trơn mượt khi nãy, Lâm Tu báo một vài số đo qua điện thoại, yêu cầu họ gửi mấy bộ quần áo tới.
Sau khi dập máy, anh bước đến bên sofa, nhặt tấm chăn dưới đất lên, đắp cho cô. Giọng nhẹ nhàng hỏi: “Em có thể duy trì trạng thái này bao lâu?”
Cảnh Chiêu ôm chặt con rái cá vào lòng, quay đầu nhìn xuống đôi chân mình, đáp: “Ừm... chỉ cần em muốn trở lại nước, nó sẽ biến thành đuôi.”
Vậy tức là muốn bao lâu cũng được.
Lâm Tu mỉm cười nhẹ, ngón tay anh nghịch một lọn tóc của cô, xoắn lại thành vòng. Đôi mắt vốn vừa hồi phục lại sự tỉnh táo, giờ lại dần trở nên mờ mịt, anh không kiểm soát được, cúi đầu xuống, chạm mũi vào cô, giọng khàn khàn: “Chiêu Chiêu...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play