Tuy rằng Tạ Trường An rất thích nhìn tên nhóc điên ấy mất khống chế, nhưng hắn lại chẳng có hứng thú tranh giành tình cảm kiểu trẻ con kia.
Dù sao tên nhóc điên hiện tại chỉ mới bốn tuổi, tâm trí còn non nớt, còn hắn đâu chỉ là sáu tuổi như vẻ bề ngoài, cũng không đáng để thật sự đi giành tình cảm với một đứa con nít.
Huống chi, Diệp Cảnh Thần tâm tư thâm sâu, ai biết hắn đối xử tốt với tên nhóc điên kia là thật lòng, hay chỉ coi như một công cụ trong ván cờ của hắn?
“Tạ Tiểu thế tử, nghe nói hôm qua ở pháp trường phía tây hoàng thành có người bị chém đầu, ngươi cũng tới xem à?” Diệp Cảnh Thần vừa dỗ xong Diệp Cảnh Hòa, liền như vô tình hỏi Tạ Trường An.
“Đi nhìn chút.” Tạ Trường An đáp, rồi cầm một miếng bánh anh đào. Nhưng hắn vốn không thích đồ quá ngọt, chỉ cắn một miếng rồi cầm trên tay nghịch.
“Xem cảnh tượng đáng sợ như thế, tối qua có gặp ác mộng không?” Diệp Cảnh Thần ra vẻ tò mò hỏi tiếp.
“Khó trách hôm nay ngươi tiều tụy như vậy! Hóa ra là vì gặp ác mộng! Không phải sợ đâu, người không có đầu thì sẽ chết, dù hắn có biến thành quỷ cũng sẽ đi tìm kẻ đã chém đầu hắn báo thù, sẽ không tới tìm ngươi đâu!” Vân Thư tự tin cho rằng mình đã tìm ra nguyên nhân khiến Tạ Trường An tiều tụy, còn hăng hái an ủi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play