Hôm sau, Tạ Trường An vẫn đúng giờ tới Văn Hoa Điện.
Nhưng khác hẳn dáng vẻ ung dung thường ngày, hôm nay từng bước chân của hắn đều nặng nề, sắc mặt cũng mệt mỏi đến lạ.
Cái gọi là công cha như núi Thái Sơn….
Phụ thân đối với hắn một đứa trẻ chỉ mới sáu tuổi, huấn luyện quyết liệt không nương tay, không có chút lo cho đứa con này miếng nào hết.
Vì để đáp ứng yêu cầu của phụ thân, hắn gần như ép khô chút sức lực cuối cùng trong cơ thể. Cuối cùng vẫn là bị phụ thân xách lên, ném vào xe ngựa.
Bước xuống xe, chân hắn mềm nhũn, suýt nữa thì ngã sấp mặt.
“Tạ Trường An, hôm qua ngươi xin nghỉ để đón phụ thân về đúng không? Phụ thân về nhà là chuyện vui cơ mà? Sao ngươi lại trông như vừa đi đánh trận về thế?” Vân Thư chạy tới, nhìn hắn trên dưới một lượt, kinh ngạc hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT