Bạch Mộc Ninh chỉ bị dị ứng ở mức độ hai, không nghiêm trọng lắm, uống thuốc hai ngày là ổn. Da quanh miệng cũng phải bôi thuốc đúng giờ, nếu không thì trông chẳng khác gì Gấu Em xấu xí.
Vì sợ mất hình tượng, mấy hôm nay đi làm Bạch Mộc Ninh đều đeo khẩu trang kín mít.
Trần Hạo Nam là kiểu ông chủ vừa tốt vừa có trách nhiệm, chẳng bao giờ nói cho qua chuyện. Anh còn dặn Bạch Mộc Ninh: “Cứ nghỉ vài hôm ở trường đi, công việc không gấp, sức khỏe mới quan trọng nhất.”
Nhưng Bạch Mộc Ninh đâu dám nghỉ. Công việc tốt khó kiếm, huống hồ dị ứng cũng không phải vấn đề gì ghê gớm. Với cậu, hoàn toàn không ảnh hưởng.
Thấy vậy, Trần Hạo Nam lại nói uống thêm ít thuốc Đông y để điều dưỡng sẽ tốt hơn, rồi giao cho Văn Cảnh kê đơn. Bạch Mộc Ninh vốn ghét uống thuốc nên vội vàng từ chối, nhưng lần này không thoát được. Cậu đành cắn răng uống mấy thang thuốc bắc, ngày ba bữa, đắng đến mức muốn đặt câu hỏi về ý nghĩa nhân sinh.
Mỗi lần uống xong, Bạch Mộc Ninh đều nằm vật ra bàn, như thể mất hết sinh khí. Nhìn cảnh ấy, Trang Vũ Miên không nhịn được thò qua trêu: “Đắng đến mức đó hả? Nhìn em cứ như trái cà tím bị sương làm héo vậy. Nhóc Ninh, lên tinh thần đi nào!”
“Xin lỗi, thi thể em không khỏe, em phải thăng trước đây…” Bạch Mộc Ninh giả chết, lấy hành động để chứng minh thuốc đắng đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT