Thẩm Kiều Ninh đợi cô ta đi rồi mới thở phào một hơi, đi rửa mặt bằng nước lạnh để bình tĩnh lại.
Lúc quay về phòng, không chỉ Tông Tiểu Cầm đã trở lại mà Chân Tuyết cũng đến, nghênh ngang bước đi trên sàn ký túc xá chật hẹp đầy đồ đạc như thể hoàng đế rời Tử Cấm Thành thị sát.
Chân Tuyết thấy Thẩm Kiều Ninh về liền đắc ý chặn cô lại: “Hai cậu hợp tác bắt nạt Tiểu Cầm đúng không? Được thôi, tôi cũng chuyển vào đây, mọi người đều hai người một phe, công bằng.”
Nói rồi, cô ta và Tông Tiểu Cầm cùng nhau chuyển lại từng món đồ mà Đàm Tiểu Thu vừa đặt lại chỗ cũ, nhìn thái độ của bọn họ, không trực tiếp ném đồ đi đã là may.
Thẩm Kiều Ninh liếc nhìn Đàm Tiểu Thu đứng bên cạnh, có lẽ vì vừa động vào đồ của Tông Tiểu Cầm, cô ấy cũng chẳng còn khí thế nữa, ủ rũ im lặng.
Cô nhớ lại lúc mới đến đây, tuy có sự phân chia phòng nhưng ai ở đâu đều do tự chọn. Nếu vậy thì cô cũng không nhiều lời, bước qua đống đồ lộn xộn trên sàn, trèo lên giường mình, kéo rèm lại, không nhìn là xong.
Cô không để ý đến động tĩnh trong phòng nữa, chỉ nghe thấy Đàm Tiểu Thu cứng nhắc nói một câu: “Giờ các cậu cũng động vào đồ của tôi rồi, chúng ta coi như hòa nhau.”
Thẩm Kiều Ninh nằm trong rèm giường màu xanh thẫm, ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn nhỏ trên trần ký túc xá lọt qua khe hở, cô cảm thấy như mình đang chìm vào biển sâu lúc hoàng hôn, mọi ồn ào trong ngày theo thủy triều rút đi, tâm trạng bình yên vô cùng.
Cô với tay lấy cuốn sổ nhỏ dưới gối, nằm nghiêng đọc. Mặc dù ánh sáng yếu đến mức khó thấy gì nhưng cô vẫn nhớ rõ từng chữ mình đã viết, những cảnh múa lại hiện lên trong đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play