Lục Lân trở về huyện nha liền tiếp tục xem xét sổ sách liên quan đến Từ gia, sắp xếp lại toàn bộ những quyển có thể dùng được.
Đến khi xử lý xong công việc trong tay, hắn mới giật mình nhận ra trời đã xế chiều. Hắn đưa tay day nhẹ trán rồi rời khỏi huyện nha.
Trên đường về nhà, hắn dặn dò Lưu Lão Nhị: “Đi hẻm Vũ Sam đi, nơi đó yên tĩnh.”
“À, ta biết mà, đại nhân thích nhìn hoa hạnh ở đó chứ gì!” Lưu Lão Nhị có vẻ rất đắc ý khi đoán đúng.
Lục Lân không nói gì.
Khi xe ngựa đi qua hẻm Vũ Sam, từ xa đã có thể thấy hoa hạnh thưa thớt hơn trước.
Lưu Lão Nhị thở dài: “Hoa hạnh đúng là đẹp thật, chỉ tiếc rụng nhanh quá. Cùng lắm cũng chỉ được nửa tháng hay một tháng là hết, trời vừa nóng lên là chẳng còn lại gì. Chi bằng trồng mận, mận ăn còn ngon hơn hạnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT