Thi Uyển rời đi rất khẽ, không để lại chút âm thanh nào trong huyện nha. Lục Lân không biết nàng đi từ lúc nào, chỉ biết rằng khi hắn tan nha trở về hậu viện, trong phòng của Vương Lai Đệ chỉ còn lại một mình nàng ấy.
Hắn ngồi trong phòng một lát, Trương Hỉ mang cơm nước tới. Lục Lân thấy có món vịt kho gừng, bên trong có rất nhiều lát gừng thì liền hỏi: “Thương thế của Vương cô nương có ăn được món này không?”
“Chuyện này… ta cũng không rõ, chắc là ăn được chăng?” Trương Hỉ đáp.
Lục Lân nói: “Nhưng ta nhớ Thi đại phu từng dặn cô bé phải ăn thanh đạm, gừng cũng xem như gia vị cay nồng.”
Nói rồi, hắn gắp một miếng nếm thử, tuy không quá cay nhưng vị gừng vẫn rất nồng.
“Thôi thì cẩn thận một chút, đừng cho cô bé ăn. Đem phần vịt bên đó đổi sang đây, mang đậu phụ của ta đưa qua đó.” Hắn dặn.
“Nhưng mà…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT