“Ta đương nhiên nguyện ý chữa trị cho cô bé.” Thi Uyển nói.
Lục Lân liếc nhìn Trương Hỉ phía sau, Trương Hỉ lập tức lấy ra một thỏi bạc, Lục Lân nói: “Tiền thuốc men, ta tạm thời đưa trước cho Chu đại phu.”
Trương Hỉ đã đưa bạc về phía Chu Kế.
“Chuyện này… chuyện này…” Chu Kế có chút khó xử, cảm thấy không nên nhận tiền của tri huyện nhưng lại không thể tự mình bỏ tiền thuốc, dù sao vết thương của cô nương kia quá nghiêm trọng, muốn hồi phục không phải chuyện dễ dàng. Bắt mạch còn phát hiện cô bé có nội thương, cần uống thuốc quý để điều dưỡng, những thứ này cộng lại đều là một cái hố sâu không đáy.
Hắn do dự hồi lâu rồi nói với Lục Lân: “Tri huyện đại nhân, ngài không biết đó thôi, nếu là số tiền nhỏ thì ta không tính toán nhưng thương thế của cô nương này ít nhất cũng phải mười mấy lượng bạc, chưa chắc đã chữa khỏi, dù có khỏi thì chân cũng tàn phế rồi…”
“Ta biết, thỏi bạc này ít nhất cũng hai mươi lượng, ngươi cứ cầm trước, nếu thiếu, ta sẽ bù thêm. Chỗ ngươi có xe không? Phiền ngươi giúp đưa cô bé đến huyện nha.” Lục Lân nói.
Chu Kế không tiện từ chối nữa, chỉ gật đầu đáp: “Có xe, có xe.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play