Mùa đông đã tới, tuyết bay lất phất, muôn nơi lụi tàn, những bông tuyết lớn tựa lông ngỗng phập phềnh trong không trung, phủ trắng cả hoàng cung.
Tại Tê Vân điện, những đóa hồng mai kiêu hãnh vươn mình đón làn tuyết bay, ngạo nghễ đứng thẳng giữa gió lạnh thấu xương, tỏa ra mùi hương thanh u mà tao nhã. Một trận gió lạnh thổi qua, những cánh hoa kiều diễm ướt át bị gió cuốn bay đến trước cửa sổ. Ngoài phòng tuyết bay mù mịt, lạnh buốt thấu xương, nhưng trong phòng lửa lò cháy rực, hơi ấm lan tỏa.
Trên án đài, lư đồng mạ vàng khói trắng lượn lờ, trong không khí thoang thoảng mùi trầm hương nhẹ nhàng. Trước chiếc giường được điêu khắc hoa văn phức tạp, vài tên thái giám, cung nữ cúi mình rũ mi lặng lẽ hầu hạ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một bàn tay nhỏ nhắn trắng như tuyết từ từ luồn ra khỏi chiếc màn giường bằng sa mỏng màu sen hồng.
Đứng ở phía trước, Liên Kiều - cung nữ mặc áo bông màu vàng nhạt - nghe thấy tiếng động, vội vàng ngẩng đầu, tiến lên vài bước, nhẹ nhàng kéo tấm màn ra. Nhìn đứa trẻ tầm bảy, tám tuổi tóc dài xõa, phấn điêu ngọc trác trên giường, Liên Kiều khẽ nhếch khóe môi, cung kính mỉm cười nói: “Điện hạ, người muốn thức giấc rồi sao?”
Ánh mắt chạm nhau, Diệp Mộ Sanh chớp chớp hàng mi, mím đôi môi nhỏ nhắn hồng hào đáng yêu, khẽ gật đầu: “Ừm, muốn dậy…”
Vì mới tỉnh ngủ, giọng nói mềm mại của Diệp Mộ Sanh còn mang theo âm mũi, nghe càng thêm đáng yêu. Đôi mắt Liên Kiều ánh lên vẻ cưng chiều, vội vàng sai cung nữ hầu hạ rửa mặt đi lấy y phục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT