Nhưng Kì Phong cũng không ngờ, Diệp Mộ Sanh chẳng những có duyên với trẻ con mà còn rất được lòng người lớn. Sau mấy ngày ở nhà, cậu em trai vốn chẳng bao giờ quấn quýt ai lại bắt đầu bám lấy Diệp Mộ Sanh. Còn ông nội anh, người thường ngày chẳng thèm để ý đến anh, thì nay lại kéo Diệp Mộ Sanh đi đánh cờ, trò chuyện hằng ngày, thua cờ cũng cười ha ha.
Tuy mọi chuyện đều nằm ngoài dự liệu của Kì Phong, nhưng anh lại rất vui khi thấy Diệp Mộ Sanh hòa hợp với gia đình mình. Bởi trong mắt anh, Diệp Mộ Sanh cũng là người thân.
Không muốn Diệp Mộ Sanh phải lo lắng về mối quan hệ với gia đình, và cũng vì chính gia đình Kì, anh đã bắt đầu đáp lại sự quan tâm của mẹ kế, không còn giữ vẻ mặt lạnh lùng nữa.
Thậm chí, khi dậy sớm và gặp mẹ kế, anh cũng chủ động nói "chào buổi sáng". Không khí trong gia đình họ Kì cứ thế lặng lẽ thay đổi, trở nên hòa thuận hơn bao giờ hết. Tất cả những điều này đều được ông cụ Kì, người luôn cười tủm tỉm, nhìn thấy.
Trời mùa đông lạnh, việc đánh cờ đương nhiên không thể ở ngoài sân như mùa hè. Vì vậy, hôm nay ông cụ Kì, như thường lệ, gọi Diệp Mộ Sanh vào thư phòng.
Một ván cờ sắp kết thúc, ông cụ Kì nhìn bàn cờ và bất lực cười nói: "Thằng nhóc này, rõ ràng sắp thắng rồi lại cố ý đi sai một nước, để ta lật ngược ván cờ."
Haizz, nhiều ngày như vậy rồi mà ông vẫn không thể thắng nổi một đứa trẻ. Ván nào thắng cũng là do nó cố ý nhường. Nếu mấy ông bạn già biết được, chắc cười ông chết mất!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT