Ôn dịch khó chữa, Hoàng đế liền hạ lệnh cử vài tên ngự y cùng Lâu Thù Lâm đi cùng, nghĩ rằng thêm một người là thêm một phần cơ hội. Hơn nữa, những vị ngự y kia cũng là người của Lâu Thù Lâm, bởi vậy Lâu Thù Lâm cũng không từ chối.
Ngày hôm sau, mọi thứ chuẩn bị ổn thỏa, Lâu Thù Lâm liền dẫn Diệp Mộ Sanh và đoàn người, thẳng tiến về thành Nghi Lâm đang bị ôn dịch hoành hành.
Sau hai ngày di chuyển, đoàn người cuối cùng cũng đến Nghi Lâm. Dọc đường đi, những vị ngự y kia cũng đã hiểu rõ mối quan hệ giữa Diệp Mộ Sanh và Lâu Thù Lâm.
Trước khi vào thành, Diệp Mộ Sanh phát cho mỗi người một viên thuốc phòng bệnh. Các ngự y vừa xu nịnh khen ngợi vừa nuốt thuốc viên, nhưng trong mắt vẫn ánh lên vài phần coi thường.
Dù sao trong mắt bọn họ, Diệp Mộ Sanh chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt có ngoại hình đẹp, sao có thể so sánh được với những ngự y thân mang chức quan triều đình như bọn họ.
Lâu Thù Lâm không chút do dự nuốt thuốc viên, cảm nhận vị ngọt lành, sảng khoái tan trong miệng. Hắn nắm tay Diệp Mộ Sanh, dặn dò: "Chúng ta cứ vào thành xem xét trước. Nếu thật sự không thể chữa khỏi hoàn toàn, ngươi cũng đừng cố sức, ngoan ngoãn trở về kinh thành."
"Ừm." Diệp Mộ Sanh ngoan ngoãn gật đầu, vỗ nhẹ mu bàn tay Lâu Thù Lâm để trấn an, dịu dàng cười nói: "Chàng yên tâm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT