“Công tử!” Tùy Nguyệt muốn đỡ lấy Diệp Mộ Sanh, nhưng căn bản không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn công tử nhà mình ngã mạnh xuống đất.
Diệp Mộ Sanh kêu lên một tiếng, vô lực chống đỡ trên mặt đất, cụp mắt xuống, hàng mi dài đổ bóng xuống, hai má phiếm hồng, mái tóc dài rối bời xõa trên vai, chàng tự giễu nhếch môi, lòng càng thêm khó chịu.
Lâu Thù Lâm mặt âm trầm, nhìn thấy Diệp Mộ Sanh với vẻ đáng thương khiến người ta thương xót, trong lòng xẹt qua một tia không đành lòng, nhưng ngay sau đó lại nghĩ đến lời hắn vừa nói, không kìm được lên tiếng châm chọc: “Hạ tiện!”
“Ngươi sao lại có thể nói công tử như vậy!” Tùy Nguyệt ngồi xổm bên cạnh Diệp Mộ Sanh, trừng mắt nhìn Lâu Thù Lâm, rồi lại đưa mắt về phía Diệp Mộ Sanh, lo lắng nói: “Công tử, ngài không sao chứ?”
“Khụ khụ…” Diệp Mộ Sanh lắc đầu, đột nhiên che miệng ho khan.
Lâu Thù Lâm thấy vậy, lòng mềm nhũn, đang định tiến đến vỗ lưng cho Diệp Mộ Sanh, lại phát hiện Tùy Nguyệt đã thay thế hắn.
Nhìn chằm chằm bàn tay Tùy Nguyệt chạm vào Diệp Mộ Sanh, trong đôi mắt sâu thẳm của Lâu Thù Lâm hiện lên sát ý, sát khí trên người càng lúc càng nặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play