“Ngươi… Ngươi…” Tùy Nguyệt trợn tròn mắt nhìn Lâu Thù Lâm, định tiến lên nhưng lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Lâu Thù Lâm dọa sợ, cánh tay run lên, mãi sau cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.
Người này sao lại có thể đối xử với công tử như vậy!
Nếu để lão cha biết công tử đã mất đêm đầu, chắc chắn sẽ phạt công tử nặng lắm!
Sức lực còn sót lại của Diệp Mộ Sanh đã dùng hết trong cuộc cãi vã với Lâu Thù Lâm, hơn nữa phát sốt đã lâu không dùng thuốc, bệnh tình càng nặng thêm, bởi vậy y chỉ có thể yếu ớt dựa vào lòng Lâu Thù Lâm, cụp mắt xuống.
Nâng lên mí mắt nặng trĩu, Diệp Mộ Sanh nhìn về phía Tùy Nguyệt nói: “Ta là tự nguyện, Tùy Nguyệt đừng nói cho lão cha, đi giúp ta chuẩn bị một xô nước đi…”
Tùy Nguyệt lúc này mới nghe thấy giọng Diệp Mộ Sanh có chút không ổn, cảm giác như không còn hơi sức: “Công tử, ngài sao vậy?”
Lúc trước nàng còn tưởng công tử là vì phá thân, bị nam nhân ôm mà quá xấu hổ nên mặt mới đỏ vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play