Văn Diệu được bao bọc trong gói quà kín mít, quá trình cởi bỏ lớp gói quà gian nan và kéo dài, nhưng khi món quà được mở ra hoàn toàn và bày ra trước mặt, Văn Diệu vẫn có chút bị lóa mắt.
Yết hầu của cậu lăn lên, liếm liếm môi, có chút thèm thuồng.
Món quà là một khối điểm tâm nhỏ xinh đẹp, tràn đầy hương vị ngọt ngào ngon miệng lại mê người, còn đẹp hơn cả bó hoa hồng cậu nhận được, tỏa ra từng đợt mùi hương nhẹ nhàng, khiến người ta muốn cắn một miếng ngay lập tức.
Ánh sáng hồng phấn trong phòng tạo nên một bầu không khí kiều diễm, Văn Diệu rất thích món quà Giáng sinh của mình. Cậu ném vỏ bọc quà màu trắng, nhào tới ôm Hoắc Nghiên Tây, khẽ cắn vào dái tai anh nói: “Đây là món quà tốt nhất em từng nhận được.”
Một màu đỏ ửng dâng lên dái tai Hoắc Nghiên Tây, cảm giác say sưa nổi lên, lý trí bị chôn vùi trong nụ hôn. Anh đưa ngón tay cắm vào mái tóc Văn Diệu, khi hôn đến mức không thở nổi, phát ra một hai tiếng r*n rỉ.
Điều này hoàn toàn khác với lần Văn Diệu ở kỳ mẫn cảm trước đó. Lần trước, hai người phá hủy dục vọng, như hai hành tinh va chạm vào nhau, muốn đâm nát bấy đối phương, trút bỏ cơn giận dữ và bất cam trong lòng. Những nụ hôn đều mang lực đạo hung ác.
Lần này là nụ hôn đầy nhiệt tình, thuần túy của tình yêu và dục vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play