Trong không gian chật hẹp, tối tăm của chiếc xe nhỏ, hai người ngồi vào, thân xe màu đen cũng lung lay một chút. Từ xa, pháo hoa rực rỡ vẫn đang nở rộ, thắp sáng màn đêm, giống như đang diễn ra một lễ kỷ niệm long trọng.
Văn Diệu co chân, đầu gối chống vào ghế sau xe, cúi đầu, những nụ hôn dày đặc rơi trên môi Hoắc Nghiên Tây.
Bên ngoài xe, gió lớn và trời lạnh, bên trong xe, hơi ấm còn sót lại của điều hòa bao trùm lấy hai người.
"Em điên rồi?" Hoắc Nghiên Tây chống cự cậu.
Văn Diệu: "Sợ không?"
Câu hỏi này Văn Diệu đã từng hỏi anh một lần. Hoắc Nghiên Tây nói không sợ, lúc này tim đập như sấm, nhưng cũng không phải là sợ hãi.
Màn đêm đặc quánh, khoảnh khắc pháo hoa thắp sáng bầu trời cũng làm biểu cảm trên mặt Văn Diệu trở nên rõ ràng. Đôi mắt cậu như thấm nước, trong sáng lấp lánh, đuôi mắt cụp xuống có chút vẻ kiêu ngạo, tùy ý làm bậy không hề bị kiềm chế, như chứa đầy sao trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT