Ánh mắt của Văn Diệu dường như có những vì sao lấp lánh, sáng ngời đến nỗi khiến người ta không thể nhìn thẳng. Hoắc Nghiên Tây nghiêng đầu, cho tay vào túi quần.
Khi Văn Diệu nhận lấy hoa, đầu ngón tay mang theo chút ấm áp như có như không cọ vào mu bàn tay anh, nắm lấy đầu ngón tay anh một chút, không biết là cố ý hay vô tình.
"Khi nào anh về?" Văn Diệu hỏi.
Hoắc Nghiên Tây: "Hai ngày nay."
Văn Diệu thấy chiếc áo khoác anh đang mặc là cái hôm trước hai người đi trung tâm thương mại mua. Cậu cúi người qua, Hoắc Nghiên Tây lùi lại một bước. Văn Diệu một tay cầm ô, một tay ôm hoa, tay ôm hoa vòng qua eo anh, chống vào sau lưng anh, cúi đầu ngửi ở hõm vai anh.
Bó hoa hồng đỏ tươi rực rỡ và chiếc áo khoác đen tạo thành một sự tương phản rõ rệt. Chiếc áo khoác rộng rãi bỗng chốc lộ ra dấu vết của vòng eo.
Bóng dáng của hai người dưới đèn đường bị kéo dài. Dưới chiếc ô đen, họ mặc áo khoác đen tương tự, người đàn ông cầm hoa hồng bằng bàn tay có khớp xương rõ ràng. Bó hoa hồng này không lớn đến mức khoa trương, một tay đủ để cầm. Trên mu bàn tay da trắng lạnh, các mạch máu đều có thể nhìn rõ, khiến cảnh tượng này trở nên đặc biệt mờ ám.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play