Tô Chi loạng choạng suýt chút nữa thì bổ nhào vào cửa sổ, may mà Việt Xuân Hàn nhanh tay lẹ mắt, một tay đỡ lấy đầu cô, tay kia ôm chặt vòng eo. Theo quán tính, Tô Chi cứ thế mà lao thẳng vào lồng ngực anh, hai người ôm nhau cứng ngắc.
Theo bản năng, cô choàng tay ôm lấy eo Việt Xuân Hàn. Vòng eo thon gọn mà rắn chắc như đá tảng ấy vẫn còn quấn băng vải, chỗ không có băng là cả một mảng da màu mật ong trần trụi. Cô tiện tay vịn vào mà cảm nhận rõ từng thớ cơ săn chắc, căng tràn sức sống.
Trái ngược với tính cách lạnh lùng, âm u của anh, cơ thể Việt Xuân Hàn lại nóng hổi như lửa đốt. Tô Chi thậm chí còn cảm thấy da anh bỏng rẫy, nóng đến mức tay chân cô luống cuống không biết để đâu cho phải. Nhưng vì cái tư thế oái oăm này, cô chỉ đành ôm chặt cứng lấy eo anh để khỏi ngã.
Khoảng cách quá gần, mặt Tô Chi áp chặt vào ngực Việt Xuân Hàn. Cô còn nghe được cả tiếng tim anh đập thình thịch, mạnh mẽ và dồn dập.
Vòng tay Việt Xuân Hàn siết lấy bên hông Tô Chi. Eo cô thật nhỏ, nhỏ đến mức anh có cảm giác chỉ cần một bàn tay cũng đủ để ôm trọn, mềm mại như không xương, tưởng như chỉ cần siết nhẹ là gãy.
Chiếc áo chấm bi đỏ cô đang mặc không dày lắm. Khi anh ôm eo Tô Chi, hơi ấm của cô mơ hồ truyền đến. Đóa hồng mà biết bao gã đàn ông trong thôn thèm muốn nay lại đột ngột lao vào lòng anh thế này.
Vành tai trắng nõn của Tô Chi đỏ ửng lên, lan cả xuống cổ và một mảng da thịt bên dưới. Cô ngơ ngác ngước mắt lên, đôi mắt trong veo như nước gợn sóng lăn tăn, tựa như sắp khóc đến nơi, trông đến là đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play