Chu Triệu Huyên đang rửa mặt trong phòng rửa mặt, Tô Chỉ Anh lại xem xét những tác phẩm nghệ thuật Lỗ Tú còn lại, thật sự cảm thấy Liên Tử thêu đẹp hơn so với của Ngũ Xuân Mai nhưng cũng có chút khó hiểu, Ngũ Xuân Mai không phải là truyền nhân của Lỗ Tú sao? Theo lý thuyết, ở tuổi này, ít nhất kỹ thuật thêu cũng phải ra dáng nhưng tại sao ngay cả Liên Tử cũng không bằng?
Chu Triệu Huyên mặc áo lót và quần dài rộng rãi bước ra, đi đóng cửa phòng, thổi đèn, thấy nàng vẫn còn đang xem, hỏi: “Còn xem nữa à?”
Tô Chỉ Anh nhìn tác phẩm thêu trong tay nói: “Thật ra, kỹ thuật thêu của các vùng khác nhau, thật sự không thể so sánh được, kim pháp, chỉ thêu, cách sử dụng và phối hợp màu sắc hoàn toàn khác nhau, thật sự không thể nói ai cao minh hơn ai.”
Chu Triệu Huyên gật đầu, thổi tắt nến ở cửa sổ: “Chúng ta vốn dĩ nên nhìn từ đại cục, câu nệ vào tầm nhìn nhỏ hẹp của địa phương rốt cuộc không được. Tô Tú cố nhiên tốt nhưng các kỹ thuật thêu khác cũng xuất sắc, tất cả đều phát dương quang đại mới là tốt nhất.”
Vừa nói vừa quay đầu hỏi Tô Chỉ Anh: “Nương tử định làm gì?”
Tô Chỉ Anh nghe xong liền bật cười: “Thiếp ư? Mặc dù là họ tìm thiếp nhưng rốt cuộc chuyện này cũng liên quan đến quan lại, thiếp làm sao quản được...”
“Nàng là hoàng hậu, sao lại không quản được? Trẫm thấy nàng hiểu biết cũng nhiều, suy xét cũng rất chu toàn, chi bằng chuyện này cứ để nàng làm?” Chu Triệu Huyên cười hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT