Tô Chỉ Anh lắc đầu nói: “Nói như vậy nghĩ nhiều rồi… Không chỉ là Lỗ Tú, còn có các loại tú nghệ ở những nơi khác, ví dụ như Việt Tú, còn có Kinh Tú ngay dưới mắt chúng ta, địa vị đều không bằng Tô Tú.”
Chu Triệu Huyên gật đầu, phân phó Thu Văn đang đứng ở kia: “Sau khi Trẫm từ Sơn Đông trở về, có đồ gì đưa về không?”
Thu Văn nghĩ nghĩ rồi vội nói: “Hình như là có, một rương lớn gì đó, nô tỳ cũng thu dọn rồi.”
“Các ngươi đi xem, bên trong có hai bức tú đồ không.” Chu Triệu Huyên nói.
Thu Văn vội đi.
Đúng lúc này canh hầm xong được bưng lên, Chu Triệu Huyên vừa thấy cung nữ bưng khay đi vào, cả người đều cứng đờ, bước chân nhẹ nhàng định đi ra ngoài. Liền bị Tô Chỉ Anh gọi lại: “Hoàng thượng, đi đâu vậy?”
Chu Triệu Huyên quay đầu lại, thấy nàng cười như không cười nhìn mình chằm chằm, lập tức bất đắc dĩ lại buồn cười đi tới, nói: “Ngày nào cũng uống à? Trẫm thật sự thấy quá dầu mỡ rồi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play