“Không cần đâu, em đã mua khá nhiều rồi, với lại anh mang về cũng phiền lắm.”
“Không sao, vốn dĩ anh cũng không mang nhiều hành lý.”
“Nhưng anh đâu thể chỉ mang cho mình em được, chẳng phải còn người khác nữa sao? Anh một ít, em một ít, cộng lại chẳng phải sẽ nhiều sao?”
Chu Trác Phỉ cảm thấy làm người thì không nên tham lam quá, không thể vì đối phương không từ chối mà cứ đòi hỏi mãi được.
Cô cũng từng mang đồ giúp người khác và biết chuyện này nói thì dễ, nhưng thực sự làm thì rất phiền phức.
“Không sao đâu, anh tự biết chừng mực.”
“Vậy là đủ rồi.” Từ những âm thanh xung quang trong suốt cuộc nói chuyện vừa rồi, Chu Trác Phỉ không khó để hình dung ra tình cảnh hiện tại của Tiêu Vọng, trời nóng như vậy mà anh còn phải ra ngoài mua đồ, vừa đi vừa nói chuyện, nghĩ thôi đã thấy cực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play