Dưới thời khắc then chốt như vậy, vậy mà Chu Trác Phỉ lại còn có tâm trạng để lơ đãng.
【Này, vừa rồi câu thoại đó nghe cũng giống tỏ tình ghê. Nhưng thử hỏi ngoài mình ra, còn ai có thể lơ đãng vào lúc này chứ…】
“Khụ khụ…” Tiêu Vọng đột nhiên ho mấy tiếng không báo trước.
Chu Trác Phỉ lập tức bị kéo khỏi dòng suy nghĩ, cô lo lắng nhìn anh: “Thư ký Tiêu, anh không sao chứ?”
“Không sao, chẳng qua là sặc một chút thôi.” Tiêu Vọng giơ tay che miệng, đồng thời cúi đầu né tránh ánh mắt của Chu Trác Phỉ.
Anh sợ mình không giấu được biểu cảm mà bị đối phương phát hiện.
Nhưng lúc này sự chú ý của Chu Trác Phỉ cũng chẳng đặt trên người anh, cô đưa mắt nhìn quanh, đang suy nghĩ cách xử lý: “Có thể là vì chỗ này thông gió không tốt, hay là chúng ta ra ngoài hít thở chút không khí nhé?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play