Edit Ngọc Trúc
Nếu không phải Báo Dữ chết như vậy, Ung Thần Tư suýt nữa đã cho rằng hắn cũng là gián điệp do Hồng Sài phái đến—dù sao thì Báo Dữ cũng biến mất hơn hai mươi năm, chẳng ai biết hắn đã đi đâu.
Kỳ Bạch khẽ cụp mi, chỉ là trò chó cắn chó thôi, hắn chẳng hề thấy sáu tộc bị lừa đáng thương chỗ nào. Nếu không phải bọn họ mặc nhiên đồng ý cho Hồng Sài tộc thực hiện những kế hoạch tàn nhẫn bạo ngược, thì sao lại để bị lừa được?
Ung Thần Tư nhìn về phía hướng của ba tộc Hào Hùng: “Chúng là binh sĩ của Hồng Sài, khi trước chính bọn chúng đã hại chết phụ thân ngươi, giờ lại muốn gây bất lợi cho ngươi. Báo Bạch, hài tử của ta, ngươi nên trở về Lăng Báo tộc, về lại Thần Thú Chi Thành.”
Kỳ Bạch chớp mắt, đầy mong đợi nhìn Ung Thần Tư: “Thật chứ, Thần Tư gia gia?”
Ung Thần Tư mỉm cười càng thêm hiền từ: “Tất nhiên rồi. Trong Thần Điện vốn dĩ đã có một vị trí Thần Tư dành cho các ngươi. Trở lại bên Lăng Báo, ta sẽ giúp ngươi giành lại vị trí vốn thuộc về ngươi.”
Kỳ Bạch vui vẻ gật đầu: “Vậy thì chúng ta đi luôn bây giờ nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT