Edit Ngọc Trúc
Kỳ Bạch: “Ta không hiểu ngài đang nói gì.”
Ung Thần Tư bật cười ha hả, chẳng hề bận tâm, cắm cây trượng gỗ xuống tuyết: “Phụ thân ngươi quay về Thần Điện khi xưa, cũng ở độ tuổi này của ngươi.”
Trong mắt Ung Thần Tư ánh lên nét hoài niệm: “Thấy ngươi, ta không khỏi nhớ lại lúc lần đầu gặp hắn. Từ màu lông đến tính cách, ngươi và phụ thân ngươi giống nhau như đúc. Chớp mắt mà đã gần ba mươi năm trôi qua, thời gian thật quá nhanh.”
Kỳ Bạch thầm nghĩ quả nhiên là thế, mặt ngoài vẫn làm ra vẻ kinh ngạc: “Ngài nhận ra phụ thân ta?”
“Dĩ nhiên nhận ra. Quan hệ giữa ta và hắn rất thân thiết, Báo Dữ là ca ca ruột của ta.” Ung Thần Tư thở dài, giọng mang chút hối tiếc, “Đáng tiếc ca ca mất sớm, ta lại không thể chăm sóc tốt cho đứa con còn nhỏ của hắn, để Dữ khi còn thơ bé đã phải rời xa sự bảo hộ của thân tộc.”
“Giờ đây khổ nạn lại giáng xuống đầu ngươi, đứa trẻ đáng thương, chưa kịp chào đời đã mất cha, mấy năm nay một mình gồng gánh chịu đựng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play