Edit Ngọc Trúc
Sau đó, bộ lạc Hoài Di lại gặp nạn hạn hán và nạn châu chấu, đại bộ lạc không đủ lương thực, liền đem đám nô lệ này giao dịch ra ngoài. Báo Kinh cũng không biết bọn họ đã bị đổi tay bao nhiêu lần, trước khi bị Lạc Thúc mang đi, hắn đang ở một vùng núi hoang sâu hun hút, bối cảnh toàn là đá.
“Cuối cùng mua bọn họ là một bộ lạc ăn thịt người. Báo Kinh nói, nơi đó mỗi ngày đều có người bị đá đè chết, bị đập chết. Những thú nhân đã chết liền trở thành thức ăn của bộ lạc ăn thịt người. Hắn sợ đến phát hoảng, nên khi người của Lạc Thúc tới hỏi, liền giả mạo thân phận tộc nhân Dạ Báo.”
Dù sao thì chỉ cần có thể rời khỏi nơi đó, hắn đi đâu cũng được.
Hình thú của Báo Kinh là báo săn, cũng là hình thú chiếm số lượng nhiều nhất trong Phong Báo bộ lạc. Nhưng giữa báo săn và báo đốm của Dạ Báo bộ lạc vẫn có khác biệt rất lớn.
Chỉ là nhóm lạc đà Thanh Trì, có thể nhớ được cái tên “Dạ Báo bộ lạc” đã là không tệ rồi, bọn họ nào phân biệt nổi giữa báo săn và báo đốm? Thế nên chỉ kiểm tra hình thú của Báo Kinh một chút, thấy hắn đúng là một con báo thì liền mang đi theo. Dù sao nếu nhận nhầm, cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn.
Lang Trạch hỏi: “Hắn có biết những Phong Báo thú nhân khác còn sống không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT