Edit Ngọc Trúc
Hổ Tuyết cười lắc đầu.
Mọi người đều nhớ nhung tộc nhân trong bộ lạc cũ, nhưng tâm trạng khi nhớ về thì lại không giống nhau.
Như Hổ Mãnh, Ngưu Dũng là những thú nhân lạc đường không cẩn thận rời khỏi bộ lạc, bọn họ luôn tha thiết hy vọng có thể đoàn tụ với người thân. Đặc biệt là tiểu tử Trư Nha, từ sớm đã mặc bộ quần áo chỉnh tề, hận không thể lập tức nói cho toàn bộ thú nhân Liêu Trư bộ lạc biết rằng hắn Trư Nha giờ đã có tiền đồ.
Nhưng cũng có rất nhiều người, tình cảm đối với bộ lạc cũ lại vô cùng phức tạp, như Thử Lâm và Thỏ Nha chẳng hạn.
Trước đây bọn họ còn ngây thơ mù mịt, dù có bị gạt ra bên lề trong bộ lạc thì thực ra cũng không có cảm xúc gì lớn. Nhưng từ khi họ lớn lên từng ngày ở Hắc Diệu, họ dần nhận ra nhiều điều trước kia chưa từng để tâm tới. Tuy không đến mức oán hận bộ lạc cũ, nhưng cũng chẳng mong chờ gì vào đó.
Mang theo tâm trạng thấp thỏm bước vào hậu viện, sau khi nhìn rõ những thú nhân mà Thanh Trì Thành mang tới, Thử Lâm và Thỏ Nha không tự chủ mà nhẹ nhõm thở ra, trong đó không có tộc nhân của bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play