Tài sản hàng tỷ...
【Đây là tiểu thuyết của thế giới này sao?】
【Chính xác~ Đây chính là tiểu thuyết gốc của thế giới mà ký chủ đang ở đó!】
Thẩm Thần Uyên không nói gì thêm, mở tiểu thuyết ra đọc.
Hệ thống thấy vậy cũng không quấy rầy nữa, trở về không gian tiếp tục nghiên cứu cẩm nang đạt điểm cao.
Trong truyện, cậu thiếu gia ngây thơ vô tư Thẩm Nam tình cờ vào một phòng livestream, bị tài năng và tính cách của một minh tinh hạng mười tám – Cố Thành thu hút, trở thành fan của đối phương. Vì thường xuyên tặng quà xa xỉ, cậu ta bị trêu chọc là "kim chủ nhỏ" của Cố Thành.
Nhưng Cố Thành không chỉ đơn thuần là một diễn viên hạng mười tám. Là con trai duy nhất của nhà họ Cố, anh ta lại đam mê diễn xuất. Sau khi tốt nghiệp, anh ta đã lập giao ước ba năm với gia đình: nếu có thể tự mình gây dựng danh tiếng trong ngành giải trí mà không dựa vào nhà họ Cố, gia tộc sẽ không can thiệp vào sự nghiệp diễn xuất của anh ta nữa.
Mối quan hệ giữa hai người nhanh chóng trở nên thân thiết.
Lúc này, Thẩm Thần Uyên xuất hiện. Anh là người được nhà họ Thẩm nhận nuôi, tuy ai cũng gọi anh là đại thiếu gia nhà họ Thẩm, nhưng thực chất anh không hề có quan hệ huyết thống với gia chủ nhà họ Thẩm - Thẩm Giả.
Thuở nhỏ, Thẩm Thần Uyên từng nhận được sự giúp đỡ từ Thẩm Nam, từ đó đem lòng yêu thích người em trai danh nghĩa này. Khi biết chuyện của Cố Thành, anh ngấm ngầm ra tay với đối phương, nhưng lần nào cũng bị Thẩm Nam vô tình hóa giải. Nhờ vậy, Cố Thành và Thẩm Nam dần nảy sinh tình cảm.
Việc hai người bắt đầu hẹn hò khiến Thẩm Thần Uyên hoàn toàn sa vào con đường hắc hóa. Anh lén lút thu mua cổ phần của tập đoàn Thẩm thị, lại còn dùng lời ngon ngọt dụ dỗ Thẩm Nam chuyển nhượng phần cổ phần đứng tên cậu ta, âm mưu thâu tóm toàn bộ Thẩm thị vào tay mình.
Cố Thành từ lâu đã phát hiện ra sự bất thường của Thẩm Thần Uyên, sớm đã tìm người theo dõi đối phương, rất nhanh đã phát hiện ra vấn đề. Anh ta cầm chứng cứ Thẩm Thần Uyên thu mua cổ phiếu và tìm người giám sát Thẩm Nam, vạch trần bộ mặt thật của Thẩm Thần Uyên với Thẩm Nam.
Thẩm Nam không tin người anh trai luôn đối xử tốt với mình lại lừa dối mình, lập tức đi tìm Thẩm Thần Uyên đối chất, lại bị Thẩm Thần Uyên nắm lấy cơ hội, trói người giấu vào một căn biệt thự.
Lợi dụng tin tức Thẩm Nam mất tích, Thẩm Thần Uyên ép Thẩm Giả giao công ty cho mình. Thẩm Giả bị anh chọc tức đến suýt nôn ra máu, sau khi ký xong thì ngất xỉu, được người ta đưa vào bệnh viện.
Cuối cùng Cố Thành thành công tìm được Thẩm Nam, giúp Thẩm Nam lấy lại công ty. Thẩm Nam lấy đó làm gương, từ đó nỗ lực học tập, sau khi tiếp quản nhà họ Thẩm đã dẫn dắt gia tộc bước lên một tầm cao mới.
Thẩm Thần Uyên bị đuổi khỏi nhà họ Thẩm, một mình chật vật trốn ra nước ngoài, vài năm sau truyền đến tin tức qua đời vì tai nạn xe cộ.
Trong đại kết cục, Cố Thành thành công trở thành ảnh đế, sau khi công khai thân phận thì tổ chức hôn lễ thế kỷ với Thẩm Nam, hai người từ đó sống cuộc sống hạnh phúc viên mãn.
Điện thoại tự động tắt màn hình vì hết giờ, trước mắt Thẩm Thần Uyên chìm vào bóng tối.
"Chỉ cần nghĩ đến việc bị loại người như anh ta thích, đã cảm thấy ghê tởm."
Trong đầu không ngừng vang vọng câu nói này, Thẩm Thần Uyên cong môi, lộ ra nụ cười chân thành đầu tiên kể từ khi sống lại, nhưng lại tràn đầy mỉa mai.
Đúng vậy, từ đầu đến cuối, anh chỉ là một tên phản diện có vấn đề về thần kinh.
Loại người như anh, có lẽ căn bản không xứng được sống lại, nhưng đã sống lại rồi...
Điện thoại đột nhiên rung lên một tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của Thẩm Thần Uyên.
Tuy anh vừa mới lướt qua cốt truyện một lượt, nhưng sau khi đọc xong cuốn tiểu thuyết dài mấy trăm nghìn chữ kia, thời gian cũng đã đến hơn một giờ sáng.
Mở lại điện thoại, nhìn những điều khoản được liệt kê trong tin nhắn, ký ức có chút mơ hồ của Thẩm Thần Uyên cũng trở nên rõ ràng.
Không giống như anh tính cách cô độc không có bạn bè, em trai anh Thẩm Nam tính tình cởi mở, vui vẻ, lương thiện, dịu dàng, có mối quan hệ xã giao rất rộng. Bọn họ sẽ cùng nhau nô đùa, cùng nhau bàn bạc đi du lịch... làm những chuyện mà anh vĩnh viễn không thể tham gia.
Lúc đó anh rất ngưỡng mộ, nhưng càng nhiều hơn là ghen tị.
Tại sao em trai anh lại bị nhiều người cướp đi như vậy?
Tin nhắn là do vệ sĩ anh cố ý thuê để theo dõi Thẩm Nam gửi đến, trên đó ghi lại rất nhiều chuyện, Thẩm Nam hôm nay đã làm gì, cùng ai ăn cơm... hôm nay Thẩm Nam vừa hay cùng bạn bè đi KTV, chơi đến tận bây giờ mới chuẩn bị về.
Thẩm Nam bao gồm cả cha Thẩm đều chỉ cho rằng đó là vệ sĩ bình thường, nhưng thật ra đó chỉ là cái cớ bảo vệ mà anh mượn dùng.
Giám sát em trai mình một cách biến thái vặn vẹo mới là bản chất của anh
Sau này chuyện này bị phát hiện, đây cũng chính là một quả bom hẹn giờ đẩy mọi việc đến bước đường cùng.
Thẩm Thần Uyên lật xem lịch sử trò chuyện trước đây, may mắn thay, đây mới chỉ là ngày thứ hai báo cáo, cho dù bị hỏi đến, anh cũng có thể nói là do quá lo lắng, nên muốn tìm hiểu tình hình gần đây của em trai.
Anh cũng không tiết lộ quá nhiều thông tin cho vệ sĩ kia, cũng không sợ đến lúc đó sẽ bị hỏi ra chuyện gì.
Trước đây nếu biết Thẩm Nam chơi với người khác đến muộn như vậy, anh chắc chắn sẽ làm gì đó, nhưng bây giờ...
Bình tĩnh gửi lệnh "không cần ghi chép nữa", đợi vệ sĩ bên kia trả lời xong, Thẩm Thần Uyên xóa hết tất cả lịch sử tin nhắn liên quan.
Sau đó anh mở album ảnh, nhập mật mã đã thuộc lòng, bộ sưu tập ảnh riêng tư bị ẩn hiện ra, tất cả đều là ảnh của một người.
Từ tiểu học đến trung học, rồi đến đại học bây giờ.
Ngón tay tích chọn tất cả, Thẩm Thần Uyên xóa hết tất cả ảnh, rồi đến mục mới xóa xóa thêm một lần nữa.
Nhấn nút xác nhận, tất cả những thứ liên quan đến Thẩm Nam đều bị xóa sạch.
Kiếp trước anh vẫn luôn cho rằng mình tỏ tình quá muộn, Thẩm Nam lúc đó đã thích người khác rồi, mình mới rơi vào kết cục đó.
Nhưng bây giờ xem ra... người có vấn đề chỉ là anh.
Kiếp trước anh quá nóng vội, không thể thu Thẩm thị vào tay, kiếp này anh sẽ rút kinh nghiệm, lên kế hoạch tỉ mỉ...
Quả nhiên, tiền và quyền lực mới là thứ đáng tin cậy nhất.
Điện thoại lại được đặt lên tủ đầu giường, cùng với cặp kính kia.
Đêm đã khuya, đồng hồ treo tường trong phòng khách cũng đã điểm qua hai giờ.
Rõ ràng trước đó vẫn luôn bận rộn công việc, bây giờ thả lỏng, đáng lẽ nên nhanh chóng ngủ được mới phải. Nhưng Thẩm Thần Uyên lại cảm thấy như quay trở lại cái đêm hôm đó, toàn thân lạnh lẽo.
Anh đưa tay điều chỉnh nhiệt độ điều hòa cao thêm vài độ.
…
Đồng hồ sinh học của Kiều An rất sớm, trời còn chưa sáng đã tỉnh dậy.
Cậu lưu luyến cọ cọ trên chiếc chăn mềm mại, sau đó xuống giường xỏ dép lê vào. Dọn dẹp giường chiếu của mình xong, Kiều An làm theo cách Thẩm Thần Uyên dạy hôm qua, có chút kinh ngạc vặn mở khóa cửa.
Trong biệt thự yên tĩnh không một tiếng động, không có bóng người nào.
Cửa phòng Thẩm Thần Uyên đóng chặt, giày ở cửa lớn vẫn còn đó, chắc là vẫn còn đang ngủ.
Kiều An đi dạo một vòng trong nhà, vốn muốn giúp làm chút việc, kết quả phát hiện cậu chẳng làm được gì cả. Nhà Thẩm tiên sinh rất sạch sẽ không cần cậu dọn dẹp, cậu không biết dùng đồ dùng nhà bếp cũng không thể làm bữa sáng, muốn giặt quần áo lại không biết xà phòng ở đây là gì...
Ở đây, cậu không cần dậy sớm ra bờ sông giặt quần áo nữa, không cần gánh thùng nước ra giếng múc nước nữa, cũng không cần vác giỏ ra cắt cỏ cho lợn nữa... đây là lần đầu tiên cậu có trải nghiệm "rảnh rỗi không có việc gì làm".
Kiều An trở về phòng, thả mình chui vào trong chăn còn ấm áp.
Rất nhanh, mặt trời lên, trời sáng choang.
Thẩm Thần Uyên tối qua có chút mất ngủ, ngủ quên mất, tám giờ mới mở mắt, vẫn là bị hệ thống gọi dậy.
Giờ làm việc là tám giờ rưỡi, nếu là bình thường Thẩm Thần Uyên chắc chắn sẽ kịp giờ, nhưng bây giờ còn có thêm Kiều An.
Thở dài một hơi, vị tổng giám đốc chưa từng đi muộn, thậm chí mỗi ngày đều đến công ty sớm hơn một tiếng quyết định hôm nay đến muộn một chút. Vừa chuẩn bị gửi tin nhắn cho trợ lý Nghiêm nói không cần đợi mình, Thẩm Thần Uyên ngón tay khựng lại, nghĩ đến chiếc áo choàng tắm không vừa người trên người Kiều An.
Thế là lời trong ô nhập liệu biến thành bảo anh ta đi mua ít quần áo mang đến.
Vừa mới ước lượng kích cỡ của Kiều An, hệ thống đã vội vàng lên tiếng: [Ký chủ ơi, cơ hội tốt thế này thì phải tự mình dẫn Kiều An đi dạo phố mua quần áo chứ!]
“Đích thân đi sao?” Thẩm Thần Uyên sững lại.
【Đúng vậy~ Như thế mới có thể kéo gần quan hệ chứ! Ký chủ cứ yên tâm, đây là kinh nghiệm tôi đã hỏi thăm tiền bối suốt đêm qua, nghe tôi chắc chắn không sai đâu!】
Hệ thống đã đặc biệt tham khảo ý kiến của các tiền bối trong nhóm chiến lược, chắc chắn có tác dụng!
Thẩm Thần Uyên có chút do dự. Quần áo của anh đều được đặt may ở cùng một cửa hàng, nên anh hoàn toàn không biết cách chọn đồ... Nhưng dường như đi mua sắm cùng người khác chỉ cần lo thanh toán là được?
Vì không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, Thẩm Thần Uyên suy nghĩ một lúc rồi đồng ý với đề nghị của hệ thống. Sau khi cúi đầu gửi thêm vài tin nhắn trên điện thoại, anh chỉnh trang lại trang phục rồi bước ra khỏi phòng ngủ, đi vài bước đến gõ cửa phòng Kiều An.
Dẫn cậu vào phòng tắm, Thẩm Thần Uyên khẽ thở dài, bắt đầu dạy Kiều An đánh răng rửa mặt.
Sắp ra ngoài, nên cũng phải thay quần áo và giày dép...
Nhìn Kiều An ngoan ngoãn đứng bên cạnh, Thẩm Thần Uyên cảm thấy an tâm hơn một chút.
Ít nhất thì cậu cũng không phải một đứa trẻ nghịch ngợm…