Giữa đêm khuya, trên con đường vắng vẻ dưới ánh đèn đường mờ nhạt, một tài xế dường như đã gây tai nạn khi lái xe trong tình trạng say rượu nhưng đã nhanh chóng bỏ trốn, chỉ để lại một th.i th.ể nằm trên mặt đất.  

"Cậu chắc chắn không tìm nhầm người chứ?"  

Thẩm Thần Uyên nhìn thân thể be bét máu thịt của chính mình trên mặt đất, không hề tỏ ra kinh ngạc. Chỉ cách đây không lâu, sản phẩm của công ty anh bị bóc phốt, giá cổ phiếu lao dốc thê thảm. Anh vội vã đến công ty nhưng lại gặp tai nạn giữa đường.  

Lúc xe hết xăng buộc anh phải xuống đường, lẽ ra anh nên nhận ra điều bất thường.  

Vài năm trước, khi còn đứng trên đỉnh cao danh vọng, Thẩm Thần Uyên nổi tiếng trên thương trường với thủ đoạn tàn nhẫn, không khoan nhượng. Những kẻ bị anh dồn ép đến mức phải quỳ xuống cầu xin cũng không hề ít, vì vậy kẻ thù của anh nhiều vô kể.  

Từ sau khi bị trục xuất khỏi nhà họ Thẩm, anh một thân một mình trốn ra nước ngoài với ý định gây dựng lại từ đầu. Nhưng dưới sự "chăm sóc đặc biệt" của nhà họ Cố, anh không thể nhúc nhích nổi. Đến khi vất vả lắm mới có chút khởi sắc, vậy mà trong một đêm tất cả lại mất trắng.  

Nực cười hơn, anh thậm chí không biết ai đã hại mình. Cố Thành tuy hận anh đến tận xương tủy nhưng với thân phận của đối phương, sẽ không dùng thủ đoạn thấp hèn này.  

Hay đây thực sự chỉ là một tai nạn? Cũng đúng, anh vốn là kẻ dư thừa, chắc chẳng ai mong anh còn sống.  

"Một kẻ như tôi cũng có thể sống lại sao?" Thẩm Thần Uyên lại hỏi một lần nữa, giọng điệu vừa nghi hoặc vừa như đang chế giễu điều gì đó.  

Anh đầy dã tâm, âm mưu chiếm đoạt gia sản của nhà họ Thẩm – nơi đã nhận nuôi anh, khiến người cha trên danh nghĩa của mình tức đến mức nhập viện. Anh cố chấp đến mức biến thái, ôm ấp những suy nghĩ không thể nói ra với người em trai ruột, thậm chí còn từng giam cầm đối phương.  

Chỉ cần lên mạng mở một chủ đề về anh, ngay lập tức sẽ có hàng trăm bình luận phỉ nhổ.  

【Yên tâm đi~ Sau khi kiểm tra, chúng tôi xác nhận ngài hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn.】  

Bên cạnh linh hồn của Thẩm Thần Uyên xuất hiện một quả cầu nhỏ phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt. Rõ ràng là giọng nói điện tử, nhưng lại mang theo nét quyến rũ khó tả.  

【Chỉ cần ngài hoàn thành nhiệm vụ trong phạm vi không vi phạm quy tắc, thì có thể thực sự sống lại~ Dù không hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi vẫn có chế độ hồi sinh miễn phí trong khoảng thời gian nhất định nhé!】  

【Ngài còn do dự gì nữa? Mau ký kết khế ước với tôi đi~】  

Thẩm Thần Uyên, người đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm, nghe vậy liền biết ngay đây là một cái bẫy đầy rẫy lỗ hổng.  

Chưa bàn đến chuyện khác, một cơ hội sống lại tốt như vậy, dù không hoàn thành nhiệm vụ vẫn có thể hồi sinh miễn phí? Vậy "hồi sinh miễn phí" này kéo dài trong bao lâu?  

"Hoàn thành nhiệm vụ trong phạm vi không vi phạm quy tắc"... Vậy quy tắc là gì?  

Dù có nhiều điều chưa rõ ràng, bản khế ước này vẫn mang sức hấp dẫn không thể chối từ.  

Thẩm Thần Uyên đưa tay lên trước mắt. Hiện tại, anh dường như chỉ còn là một linh hồn, không chỉ đang lơ lửng giữa không trung mà tầm nhìn của anh còn có thể xuyên qua bàn tay để nhìn thấy phía sau.

Anh thật sự đã chết rồi.

Anh buông tay xuống, trong mắt không có chút cảm xúc nào.  

Xa xa là trung tâm thành phố, khu vực phồn hoa nhất của thành phố W.  

Trên tấm bảng quảng cáo khổng lồ tại trung tâm, vẫn còn treo poster quảng bá bộ phim mới ra mắt, diễn viên chính là Cố Thành.  

Dựa theo những lời mà hệ thống đột nhiên xuất hiện kia đã nói, anh có lẽ chính là kiểu phản diện trong tiểu thuyết – kẻ ngăn cản nhân vật chính đến với nhau và cuối cùng có kết cục bi thảm. Còn Cố Thành chính là công trong truyện.  

Ngoài ra, còn một người nữa – người khiến anh vì không chiếm được mà sa vào bóng tối, chính là thụ trong truyện, cũng là em trai trên danh nghĩa của anh – Thẩm Nam.  

Cảnh tượng hôn lễ thế kỷ của hai người họ vẫn còn rõ mồn một trong trí nhớ. Ngày hôm đó, tất cả mọi người đều đang chúc mừng hôn lễ của họ, và đúng như những lời chúc phúc ấy, họ sẽ sống bên nhau hạnh phúc trọn đời.  

Thật đáng mừng, đáng chúc tụng…  

Hệ thống nhận ra sự dao động trong cảm xúc của ký chủ dự bị, nhân cơ hội lại hỏi lần nữa:  

【Ngài đã quyết định xong chưa? Có muốn ký kết khế ước với tôi không?】  

"Ký."  

Thẩm Thần Uyên khẽ nhếch môi, nở một nụ cười.  

Phản diện thì sao chứ? Phản diện chẳng phải nên ích kỷ, chỉ nghĩ cho bản thân sao…? Nếu anh không thể có được, vậy người khác cũng đừng hòng.  

Đêm nay là một buổi tối bình thường, ánh đèn neon bên đường nhấp nháy rực rỡ muôn màu.  

Những nhân viên văn phòng sau một ngày làm việc vất vả giờ đang tận hưởng khoảng thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi tại nhà.  

Tại tầng 18 của tòa nhà tập đoàn Thẩm thị, trước cánh cửa treo bảng hiệu "Văn phòng Tổng giám đốc" có một người đang canh gác.  

Người đó ngồi trên một chiếc sofa đơn, vắt vẻo chắn ngang lối đi giữa hành lang, vươn vai một cái rồi điềm nhiên… mở tiếp một ván game mới.  

Sau lần thứ n bị giết, Tư Kỷ vốn đã quen với điều này liền ngáp một cái, rồi lại mở khung tin nhắn với người liên hệ được ghim trên cùng, thành thạo gửi một loạt biểu cảm khóc lóc trông cực kỳ thảm thiết.  

【Anh Nghiêm, anh Nghiêm ơi, cầu xin anh khuyên tổng giám đốc tan làm đi, đã tám giờ rưỡi rồi QAQ】  

Nghiêm Thuật, người đang giúp xử lý tài liệu trong văn phòng, thấy điện thoại sáng lên mà chẳng cần mở cũng biết là do Tư Kỷ gửi.  

Anh ấy giả vờ lơ đãng nhìn lướt qua Thẩm Thần Uyên rồi lập tức thu hồi ánh mắt, âm thầm thở dài. Không phải anh ấy không muốn khuyên, mà là tối nay tổng giám đốc trông khí thế mạnh mẽ hơn hẳn, lại còn hơi nhíu mày, dường như đang gặp phải vấn đề khó giải quyết.  

Dựa theo sự hiểu biết của anh ấy về Thẩm Thần Uyên, khi nào vấn đề này chưa được giải quyết, đối phương sẽ không rời đi.  

Thẩm Thần Uyên ngồi trên chiếc ghế da màu đen, chăm chú nhìn vào bản báo cáo trong tay, nhưng tâm trí lại hoàn toàn không đặt vào đó.  

【Vậy có nghĩa là, cậu cũng không biết tiêu chuẩn đạt điểm tuyệt đối là gì?】  

Hệ thống hiếm khi có chút chột dạ, yếu ớt đáp lại:  

【Ôi chao, không sao đâu mà! Sẽ có hướng dẫn nhiệm vụ, chương trình cũng có thể tính toán chính xác chỉ số hài lòng. Chỉ cần chúng ta khiến mục tiêu nhiệm vụ vui vẻ là được rồi~】  

【…Nhiệm vụ này, cậu có kinh nghiệm không?】  

【Cái này… mặc dù…】 Biết không thể giấu giếm được nữa, hệ thống dứt khoát thẳng thắn nói ra sự thật.  

【Hu hu hu, chuyện gì cũng có lần đầu mà! Đây cũng là lần đầu tiên tôi làm nhiệm vụ. Nhưng mà ký chủ vừa anh tuấn tiêu sái, phong độ ngời ngời, thông minh tuyệt đỉnh, nhất định có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, mở ra con đường mới cho 108 hệ thống chúng ta!】  

【108 cái… chưa cái nào thành công?】 Thẩm Thần Uyên khẽ nhíu mày, ngón tay cái lướt qua mặt giấy nhẵn bóng.  

【Làm gì có chuyện đó!】 Hệ thống lập tức phản bác, 【Chúng ta đang thực hiện nhiệm vụ đồng thời, mọi người đều chưa nhận được mục tiêu nhiệm vụ thôi!】  

Chưa nhận được mục tiêu nhiệm vụ…  

Thẩm Thần Uyên: ……  

【Á, không phải không phải! Tôi đã xin được rồi, sẽ tới ngay đây!】 Hệ thống khó khăn lắm mới tìm được một mục tiêu có độ phù hợp 100%, không thể để anh chạy mất được! Hệ thống vừa định nói thêm vài câu thì đã nhận được thông báo từ hệ thống chủ, lập tức vui vẻ reo lên, 【Tới rồi tới rồi! Ký chủ, tôi quay về không gian hệ thống đây, lát nữa liên lạc lại!】  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play