Lúc này tay chân Diệp Phồn luống cuống, đứng cũng không vững, cả người run lẩy bẩy.
Con trai…
Đó là con trai của anh ư?
Đứa bé đáng yêu như vậy, ngây thơ như vậy… là con anh?
Cảm giác cứ như hai chân đang mềm nhũn, chỉ chực muốn bay lên.
Thế nhưng cánh cửa tủ vẫn đóng chặt. Đường Cẩm ôm chặt lấy con, kiên quyết không chịu ra ngoài. Bên trong, Đô Dô cũng đang bám chặt lấy cô, nức nở nói: “Mẹ, ba nói sẽ không cướp con… vậy có phải con sẽ không bị tách khỏi mẹ nữa đúng không?”
Đô Đô tuy còn nhỏ, nhưng thông minh lắm. Thằng bé biết mẹ rất sợ mất mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT