Vương Tình tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Cố Vân Tịch, cô không biết xấu hổ, thủ đoạn thật khiến tôi bội phục, bên ngoài dùng thủ đoạn bẩn thỉu như vậy mà không biết nhục, ngược lại cô còn tự hào a! Thật là hèn hạ!”

“Tôi làm gì cô nói xem?” Cố Vân Tịch vẫn bình tĩnh.

Khóe miệng Vương Tình câu lên một kia cười lạnh: “Lúc này rồi còn giả vờ không biết, lúc đầu xe đến đón cô trước cổng trường mọi người ai cũng thấy, buổi sáng ngày thứ hai lại đổi một chiếc xe khác, buổi tối cô đi ra ngoài còn có thể làm gì?”

“Lần này lại hai ngày không tìm thấy người, lúc trở lại còn không phải người đi xe Jeep kia đưa cô trở về sao? Mĩnh rõ ràng là cô nhi nhưng lại có thể dùng nhiều mỹ phẩm xa xỉ như vậy, tiền kia của cô từ đâu có, còn cần phải nói sao?

Cố vân Tịch cười nhạt: “Thì ra là vì cái này mà cô lại kết luận tiền của tôi là tiền bất chính chậc chậc chậc! Cô não tàn sao?”

“Cô…”

“Những người não tàn như cô mới nghĩ muốn kiếm tiền ngoại trừ ngủ với người khác thì cũng không nghĩ ra cách nào, đúng là không có não mà!”

“Cô” Vương Tình cắn răng: “Cố Vân Tịch, cô… tiện nhân này! đến nước này rồi còn dám mắng tôi, tôi là Đại tiểu thư Vương gia, cô tự tìm đường chết!”

Vương Tình rống lên một câu, liền xông đến đánh Cố Vân Tịch một bạt tai.

Cố Vân Tịch trực tiếp nắm lấy cổ tay cổ tay, trở tay quăng một bạt tai đến. 

Ba!

“A”

Vương Tình thét chói tai, tiếng kinh hô của người xung quanh cũng đồng thời vang lên. 

Một cái bạt tai này của Cố Vân Tịch lực đạo mười phần, Vương Tình bị đánh cả người lui về sau mấy bước ngã nhào lên sàn nhà.

Cố Vân Tịch theo sát, tay bóp cổ Vương Tình khiến cô ta ngửa mặt lên, đè lên trên này.

“A”

Mọi người xung quanh giật nảy, không nghĩ tới Cố vân Tịch lại phách lối như vậy!

“Buông tôi ra! Buông ra!”

Vương Tình liều mạng giãy giụa nhưng bị cổ tay mảnh khảnh kia của Cố vân Tịch đặc biệt có lực đè xuống, cô ta giãy giụa thế nào cũng không thoát được. 

Mặt Cố Vân Tịch lạnh xuống, khuôn mặt đẹp nhỏ nhắn lạnh lùng giờ phút này giống như ác ma, cười nói: “Em gái họ của tôi, khi cô còn bé rất biết điều! Ban đầu luôn đi theo phía sau mông tôi gọi một tiếng chị hai tiếng chị, cô có bao nhiêu đáng yêu a!”

“Tôi hơi không vui, cô sợ đến nước mắt rưng rưng, không phải cả ngày đi theo sau tôi lấy lòng sao? Bây giờ lớn rồi sao không gọi chị nữa?”

“Cảm thấy tôi sa sút nên cô có thể bắt nạt tôi? Tôi nói cho cô biết, một tháng kia là tôi nhường cô, nếu cô còn không ngoan ngoãn thì đừng trách tôi không khách khí! Dù bây giờ tôi không phải họ An, tôi vẫn có thể thu thập cô, có tin không?

“Buông tôi ra! Buông ra! Buông ra!”

Vương Tình thét chói tai!

Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Đừng kích động như vậy, yên tâm, tôi sẽ không vì lần trước cô đẩy tôi một cái mà khiến cô bị trường ghi lỗi lớn hơn đâu, nếu cô ngoan ngoãn tôi sẽ bỏ qua cho cô, thế nào?

Con ngươi Vương tình co rút, chuyện lần trước cô ta nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ lớn như vậy!

Thấy Vương tình không nói lời nào, lúc này Cố Vân Tịch mới cười vỗ vỡ mặt cô ta, dáng dấp Vương Tình mặc dù không tính là đẹp nhưng những năm này Vương gia mơ mộng trèo cao nên đối với đứa con gái này tự nhiên là bỏ ra chút vốn liếng. 

Gương mặt này bảo dưỡng cũng không tệ, trắng nõn, non trơn, sờ cảm giác cũng không tệ lắm!

“Như vậy mới đúng? Biết rõ tôi đã từng là đại tiểu thư An gia, biết rõ tôi rất ghét các người, nhưng cô vẫn luôn xuất hiện trước mặt tôi, có phải cô ngứa da thiếu đòn không?”

“Sau này cách xa tôi một chút, tôi rất bận, lười so đo với cô, nếu để tôi nghe thấy cô đi khắp nơi rêu rao bôi xấu danh tiếng của tôi thì không phải chỉ là một cái bạt tai đơn giản này đâu, biết chưa?”

“Cô…!” Bị ánh mắt lạnh lẽo kia của Cố vân Tịch nhìn chằm chằm, bỗng nhiên Vương tình có chút sợ!

Chị họ này từ nhỏ đã tương đối lợi hại, vẫn luôn là đứa trẻ thiên tài, từ nhỏ cô ta cũng có chút sợ Cố Vân Tịch!

Thấy Vương Tình không nói lời nào, Cố Vân Tịch ngẩng đầu liền thấy đám người Diệp Cẩn trong góc!

“Diệp Cẩn!” Cố vân Tịch không chút sợ bị hiểu lầm mà trực tiếp gọi lại. 

Đám người Diệp Cẩn sửng sốt một chút, bỗng nhiên có sự cảm xấu, hắn lại bị bẫy!

Bị Cố vân Tịch gọi như vậy, tất cả học sinh xung quanh đều nhìn về phía Diệp Cẩn.

Cố Vân Tịch kéo cổ Vương Tình trực tiếp đi đến trước mặt Diệp Cẩn. 

“Nghe nói hai ngày vừa rồi anh đến tìm tôi? Tôi nghe bạn học nói, anh quan tâm tôi, hay nói cách khách anh theo đuổi tôi, Diệp Cẩn anh nói xem, anh đang theo đuổi tôi sao?

Đầu óc Diệp Cẩn hoang mang!

Hai người anh em bên cạnh hắn cũng trợn to mắt, miệng há to có thể nhét được quả trứng gà!

Con mọe nó! con mọe nó!

Con gái gặp phải chuyện này có thể nói ra miệng như thế sao?

Cô lại hỏi trực tiếp như vậy?

Học sinh xung quanh hiển nhiên cũng không nghĩ tới Cố Vân Tịch hỏi vấn đề này, mọi người sợ đến ngẩn người một chút, ngay sau đó liền hưng phấn!

Bởi vì vấn đề này bọn họ cũng muốn hỏi, nhưng lại xấu hổ không hỏi ra lời, tất cả mọi người, nhất là những cô gái đều muốn biết câu trả lời. 

Trong đám người, Tần Mạc cười một cái, quả nhiên, Cố Vân tịch này chính là như vậy, không ra bài theo lẽ thường a!

Cố Vân tịch đi đến trước mặt Diệp Cẩn định chờ hắn trả lời.

Khéo miệng Diệp cẩn nhếch lên, hắn không nghĩ sẽ đụng phải một người khó giải quyết như vậy a?

Nhìn ánh mắt đen láy có u quang của Cố Vân Tịch, Diệp cẩn biết Cố Vân Tịch đang cố ý. 

Nếu hắn trả lời theo đuổi cô, hôm nay cô bị Vương Tình bắt nạt như vậy, là người theo đuổi hắn, hắn nhất định phải giải quyết chuyện Vương Tình ổn thỏa. 

Nếu hắn trả lời không, vậy thì những cô gái thầm mến hắn kia sẽ không có lý do tìm cô gây phiền toái.

Bất kể hắn có trả lời như thế nào, đối với cô đều có lợi!

Diệp Cẩn: “...” khóe miệng co rút nửa ngày, mặt này cứng lại vui vẻ nói: “Không có!”

“Vậy anh tìm tôi làm gì?” Cố Vân Tịch hỏi: “Tôi là học sinh giỏi không nên yêu sớm, hành vi của anh dạo gần đây khiến không ít bạn học nghĩ anh đang theo đuổi tôi, điều này khiến tôi cảm thấy rất phiền phức, cho nên bạn học, mời anh nói rõ ràng!

Khóe miệng Diệp Cẩn co rút lợi hại hơn!

Hai người anh em bên cạnh thương cho Diệp Cẩn nhưng lại không giúp được gì, chỉ nhìn hắn một ánh mắt “tự cầu nhiều phúc” đi!

“A! Cái này, chẳng qua tôi chỉ quan tâm cô chút thôi, hoàn cảnh của cô chúng tôi đều biết, không chịu được Tần Hiên đối với cô như vậy, tôi có chút ngứa mắt a!”

Người xung quanh giờ mới hiểu được, cũng phải!

Quan hệ Diệp Cẩn và Tần Hiên luôn không tốt, không ưa Tần Hiên có nên mới quan tâm Cố vân tịch một chút.

Cố vân Tịch gật đầu một cái: “Ừ! Tôi biết rồi! Cảm ơn bạn học Diệp, chuyện của tôi tôi có thể tự mình xử lý được, sau này không cần anh phí tâm, anh yên tâm!”

“ha ha ha ha!” Lúc này Diệp Cẩn trừ cười ngây ngô cũng không biết nên nói gì!

Cố Vân Tịch quay đầu nhìn về phía Vương Tình, khóe miệng xuất hiện nụ cười tà ác!

Diệp Cẩn bên cạnh run một cái!

Ngoan ngoãn!

Nha đầu này muốn tính sổ người đây!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play